TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
An Thiếu Sâm yên lặng, anh ta phẫn nộ đối với lời nói của cô, nhưng lại không thể phản bác.
Thấy cô lạnh lùng quay người muốn đi, anh ta vô thức tiến lên trước mấy bước ngăn cô lại… bắt đầu từ hai năm trước, anh ta đã cảm thấy cô cách anh ta càng ngày càng xa, loại cảm giác này khiến anh ta cảm thấy bất an.
“Anh An còn có chuyện gì à?” Mặc Tinh ngẩng đầu nhìn anh ta, dưới ánh đèn, vẻ bực mình và chán ghét trên gương mặt cô phản chiếu rõ ràng trong mắt An Thiếu Sâm.
Nơi lồng ngực anh ta bỗng chốc tê rần, nao nao, sau vài lần há miệng, mới nói rất nhẹ là: “Nếu em làm đúng, tôi sẽ đứng về phía em.”
“À!” Mặc Tinh cười khẩy một tiếng, trào phúng nói: “Thế xin hỏi anh An, anh nghĩ em gái anh có lúc sai không?”
Hầu kết An Thiếu Sâm lăn lộn, mâu quang lóe lóe: “Sơ Tuyết luôn là một người rất săn sóc rất thông minh, khi con bé làm việc, suy nghĩ đầu tiên đều là cho người khác.
Ngay cả hai năm trước, em cố tình lái xe tông con bé, con bé cũng không có truy tố em, chính là vì con bé sợ sau khi truy tố em, nửa đời sau em sẽ phải sống trong tù…”
Mặc Tinh nhìn anh ta chằm chằm, chế giễu trong đôi mắt càng đậm hơn, nhưng một chữ cô cũng không muốn nói.
Nói với loại người như An Thiếu Sâm này căn bản là nói không thông, cô có nói nhiều thì cũng chỉ lãng phí nước bọt mà thôi.
Lúc này, có tiếng bước chân tới gần, một giọng nam dịu dàng vang lên từ phía sau Mặc Tinh: “Anh An nói nhiều như thế, thực ra là muốn biểu đạt một câu: Anh nghĩ em gái anh sẽ không làm sai, đúng không?”
Mặc Tinh khẽ nhíu mày, xoay người lại nhìn về phía người vừa tới.
Anh ấy mặc tây trang phẳng phiu, bên ngoài mặc một chiếc áo bác sĩ dài màu trắng, tướng mạo tuấn lãng rực rỡ, lúc này trên gương mặt còn mang theo hai má lúm đồng tiền sâu sâu.
Bóng đêm đen như mực, ngọn đèn cũng không sáng lắm, mà anh ấy đứng trước mặt cô, giống như đứng dưới ánh mặt trời tươi đẹp vậy.
“Lục Ngôn Sầm?” An Thiếu Sâm nhíu chặt chân mày, đánh giá người đàn ông mấy lần rồi nói.
Lục Ngôn Sầm mỉm cười, chân mày cong cong: “Bảy năm không gặp, không ngờ anh An nhìn một cái đã nhận ra tôi rồi.”
Từ mầm non đến cấp hai, hai người đều là bạn cùng lớp, nhưng Lục Ngôn Sầm đi làm học sinh trao đổi ở Mỹ, đến giờ mới quay về.
“Gặp mặt dưới tình huống này, thật không tính là một chuyện vui.” An Thiếu Sâm nhếch môi, trong mắt lại chẳng có một tia ý cười nào: “Tôi và bạn gái tôi có ít việc riêng cần bàn, phiền cậu tránh đi cho.”
Nghe thấy vậy, hai mắt Mặc Tinh âm u, cô đang định cất lời, thì lại bị Lục Ngôn Sầm ở bên cạnh giành trước: “Bạn gái ư?”
Không chờ An Thiếu Sâm trả lời, Lục Ngôn Sầm đã cười nhẹ một tiếng: “Anh An, anh đang nói giỡn hả? Ngày nào bác cả tôi cũng nói đi nói lại bên tai tôi, nói là trước kia anh dính ở đằng sau Tinh Tinh như da trâu, nhưng từ sau khi xảy ra chuyện của em gái anh vào hai năm trước, anh đã trở thành kẻ thù với Tinh Tinh rồi.”
Sắc mặt An Thiếu Sâm biến ảo, nắm tay khẽ nắm chặt.
Lục Ngôn Sầm dừng một chút, khẽ nhíu mày: “Sao tôi không biết, lúc nào thì Tinh Tinh thành bạn gái anh vậy?”
Bị một người lạ gọi Tinh Tinh Tinh Tinh như thế, Mặc Tinh nhíu mày, nhưng không có nói gì.
“Chuyện giữa tôi và Mặc Tinh, không liên quan đến cậu.” Nắm đấm của An Thiếu Sâm đã từ hơi nắm biến thành nắm chặt, sắc mặt rất khó coi.
“Anh nói vậy tôi không thích nghe rồi đấy.” Lục Ngôn Sầm đưa tay ra, kéo Mặc Tinh vào trong lòng, mỉm cười nói: “Bác cả tôi, à, nói là thím Lưu chắc cô quen thuộc hơn.
Bác ấy bảo đợi sau khi tôi về, bác ấy muốn giới thiệu tôi cho Tinh Tinh làm bạn trai, cho nên làm bạn trai tương lai của Tinh Tinh, chuyện giữa anh và cô ấy, vẫn liên quan đến tôi.”
Mặc Tinh vốn muốn đẩy người đàn ông không hiểu ra làm sao này ra, nhưng nghe thấy anh ấy nói bác cả anh ấy chính là thím Lưu, bàn tay vươn ra của cô dừng lại, lại đặt về.
“Đi thôi, không cần để ý đến anh ta.” Cô chủ động khoác lên cánh tay Lục Ngôn Sầm, đi về phía vào bệnh.
An Thiếu còn muốn đuổi theo, nhẫn nại của Mặc Tinh đã đến cực điểm, cô lấy điện thoại ra quơ quơ trước mặt anh ta, lạnh giọng nói: “Anh An muốn để tôi gọi điện cho cô An, bà An hay cô Đường, nói cho bọn họ biết, anh đang ở bệnh viện làm phiền tôi hả?”
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Hãy Tha Cho Tôi, truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi , đọc truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi chương mới