TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Đã đến cửa rồi, sao không vào?” An Thiếu Sâm cúp điện thoại, trong con ngươi màu hổ phách hiện lên tình yêu không hề che dấu: “Nếu không phải Sơ Tuyết gọi điện cho anh, nói là em đang ở bên ngoài thì anh cũng không biết.
”
Mặc Tinh đang mặc một chiếc áo khoác rộng bên ngoài nội y tình thú, nhưng cô vẫn cảm thấy cả người không thoải mái, cô kéo kéo môi, nhưng không cười nổi.
An Sơ Tuyết biết cô đang ở bên ngoài phòng An Thiếu Sâm chưa đi vào, chắc chắn là đang ở đối diện cùng với An Như Nhã và Dương Lâm cầm kính viễn vọng xem đây mà!
Nếu bây giờ cô bỏ đi, thì sẽ phải chịu cái tội danh ‘không chơi nổi’ này!
“Nghĩ gì đó, nói một câu mà cũng có thể thất thần được.
” An Thiếu Sâm hơi nghiêng người ra trước, anh ta đưa tay trái ra quơ quơ trước mặt cô.
“A?” Lúc này Mặc Tinh mới phục hồi lại tinh thần, cô phát hiện khuôn mặt tuấn tú của anh ta gần trong gang tấc, tình cảm tràn ngập trong đôi mắt cơ hồ có thể hòa tan cô.
Cô cuống quýt lùi về sau hai bước, kéo ra khoảng cách giữa hai người: “Anh vừa nói gì vậy?”
“Sao đã đến cửa phòng anh rồi, lại không đi vào?” Trông thấy động tác né tránh của cô, đáy mắt An Thiếu Sâm ảm đạm đi một chút, anh ta nghiêng người dựa lên tường rồi nói: “Chắc không phải ngày mai sắp đính hôn, em sợ tổng giám đốc Tiêu ghen, nên ngay cả người khác giới cũng không dám tiếp xúc riêng đấy chứ?”
Mặc Tinh đã sống mười tám năm, cô ghét nhất là hai loại nói chuyện: Loại thứ nhất là người khác nói Tiêu Cảnh Nam không tốt, loại thứ hai chính là người khác nói cô không dám gì gì đó.
“Không phải!” Cô tức giận hừ một tiếng, sau đó nói: “Không liên quan với Cảnh Nam!”
Trong đôi mắt của An Thiếu Sâm phản chiếu hai má mập mạp hơi trẻ con của cô, ánh mắt anh ta hiện lên vẻ cưng chiều: “Thế sao không vào.
”
Mặc Tinh không muốn bị người ta nói là không chơi nổi, vừa không muốn đùa giỡn tình cảm của người khác, cuối cùng thật sự bị cô nghĩ ra một cách hay.
Cô nhìn anh ta rồi ho nhẹ một tiếng, hơi nâng cằm nói: “Em với đám Sơ Tuyết chơi lời thật lòng đại mạo hiểm, em thua rồi, Sơ Tuyết đề nghị cho em mặc nội y tình thú ôm anh một chút.
An Thiếu Sâm, nói rõ trước rồi đấy, em vẫn luôn coi anh như anh cả, tuyệt đối không phải đến câu dẫn anh, anh đừng nghĩ nhiều đấy!”
“Nếu em không thêm câu sau, thì anh sẽ mừng hơn nhiều.
” An Thiếu Sâm xoa đầu cô, bất đắc dĩ nói: “Em thật là, chẳng để lại một tí đường sống nào cho anh.
”
Mặc Tinh vỗ rớt cái tay của anh, ghét bỏ nói: “Giải quyết dứt khoát thì đều tốt cho cả anh và em! Dù sao thì trong lòng em chỉ có cái chỗ hơi to to đấy thôi, thì đã bị Cảnh Nam chiếm hết rồi, không còn chỗ của anh nữa!”
“Câu này em đã nói rất nhiều lần rồi, không cần lặp lại kíƈɦ ŧɦíƈɦ anh.
” An Thiếu Sâm day day mi tâm, anh ta nói: “Chừng mực trò chơi của mấy cô bé bọn em cũng hơi lớn quá rồi đấy!”
“Anh tưởng em muốn à? Còn không phải là Sơ Tuyết đưa ra, vì chuyện này em còn khiến cậu ấy giận rồi cơ!” Nhắc tới chuyện này, Mặc Tinh liền cảm thấy sầu não.
An Thiếu Sâm mỉm cười tự giễu: “Dù sao em đã qua chỗ anh rồi, quay về nói với đám Sơ Tuyết là đã ôm anh là được, đừng đi vào nữa, anh sợ chàng trai tinh lực dồi dào như anh lại đối mặt với người phụ nữ mình yêu thì sẽ không kiềm chế nổi mất.
”
“… Em cũng sắp đính hôn rồi, sau này anh đừng những lời thế này nữa, đối với hai chúng ta thì đều ảnh hưởng không tốt.
” Mặc Tinh trợn trắng mắt liếc anh ta một cái: “Em thì muốn quay về luôn đấy, nhưng đám An Sơ Tuyết đang ở đối diện cầm kính viễn vọng nhìn đấy.
”
An Thiếu Sâm: “…”
“Vậy em vào đi.
” An Thiếu Sâm tránh cửa ra, đợi sau khi cô đi vào, anh ta đóng cửa lại, sau đó nhìn thoáng qua căn phòng đối diện: “Không có người mà.
”
“Đôi mắt to như này đẹp như này, sao lại mù cơ chứ?” Mặc Tinh đi đến trước người anh ta, chỉ vào một căn phòng lệch nam ở đối diện: “Ba cái… hai cái đầu, nhìn thấy chưa?”
Hình như An Sơ Tuyết không có ở đấy, không biết làm cái gì mà đi rồi.
An Thiếu Sâm: “…”
“Thế kéo rèm cửa sổ vào được không? Như thế bọn họ sẽ không nhìn được nữa, em về em bảo là đã ôm là được.
” An Thiếu Sâm nói.
“Như thế chắc chắn bọn họ lại bảo em chơi xấu.
” Mặc Tinh sắp bị chuyện này làm phiền chết rồi: “Thế này đi, lát nữa anh cúi đầu nhìn mặt đất đừng nhìn em, em ôm cổ anh ôm một chút, anh…cứ như thế đi, anh đừng chạm vào em nha!”
Nghe thấy vậy, An Thiếu Sâm mỉm cười: “Chỉ cho em chạm vào anh, không cho anh chạm vào em hả? Hiệp ước Phách vương hả?”
Mặc Tinh trợn tròn mắt.
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Hãy Tha Cho Tôi, truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi , đọc truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi chương mới