TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Mặc Tinh nhìn cốc trà vẫn đang bối khói trước mặt, cô lạnh nhạt nói: “Tôi không thích uống trà.”
“Tôi nhớ trước đây em thích mà.” Tiêu Cảnh Nam cầm cốc trà lên, nhấp một ngụm, trà ngon, uống vào lại hơi đắng.
Mặc Tinh cụp mắt xuống, châm chọc nói: “Bởi vì anh thích, nên tôi mới cố tình nói như vậy mà thôi.”
Chẳng qua đã uống được một thời gian dài, nay cũng đã yêu nó rồi.
Tiêu Cảnh Nam nhìn cô, đôi mắt anh ảm đạm không rõ, ngón tay khớp xương rõ ràng đang gõ nhẹ lên mặt bàn, tựa như có một đoàn lửa nhỏ đang cháy trong lòng.
“Ngôi biệt thự này đã được sửa sang theo bản thiết kế em đưa trước đây.” Tiêu Cảnh Nam uống hết chén trà, có lẽ là bởi vì nước trà quá nóng, đoàn lửa kia không có bị dội tắt, mà là càng cháy bùng thêm.
Mặc Tinh tùy ý nhìn lướt qua, cô à một tiếng: “Tôi quên lâu rồi, không nhìn ra.”
Vừa vào nhà cô đã nhận ra rồi, nhưng thế thì sao chứ? Trái tim từng nhảy nhót muốn trang trí phòng cưới cùng Tiêu Cảnh Nam đã chết lâu rồi.
Ánh mắt Tiêu Cảnh Nam hơi u ám, tần suất ngón tay gõ lên mặt bàn lại nhanh hơn, sau đó anh rót một chén trà, rồi bưng lên nhấp một ngụm nhỏ.
Mặc Tinh không nhìn anh nữa, mà cúi đầu nhìn mặt bàn, chỉ là dư quang vô tình liếc đến bàn tay anh, liếc thấy mấy điểm đỏ trên tay anh, giống như là bị phỏng dầu vậy.
Đổi lại là cô của hai năm trước, có lẽ lúc này cô đã đi lấy hòm thuốc rồi, nhưng hiện tại, cô chỉ tiếc là những vết thương này quá nhỏ.
Nếu mà là một nồi dầu hắt lên người anh, thì có lẽ đau đớn như thế sẽ giống với nỗi đau mà cô bị anh đánh gãy chân năm đó.
“Tổng giám đốc Tiêu, canh cá anh nấu đã được rồi đây, là tôi bê ra, hay anh tự bê ra cho…” Một người mặc trang phục đầu bếp đi ra, vào khoảnh khắc nhìn thấy Mặc Tinh, anh đã nuốt lại những lời chưa nói xong: “Chào cô Mặc.”
Mặc Tinh nhíu mày: “Chào anh, tôi… trước đây tôi đã từng gặp anh ở đâu rồi đúng không?”
“Tôi là đầu bếp ở phòng bếp, trước đây cô luôn thích đi chỗ đó ăn cơm, có mấy lần cô đã chỉ đích danh tôi nấu.” Đầu bếp có hơi xấu hổ, anh tai gãi đầu.
Nghe vậy, Mặc Tinh mới có chút trí nhớ.
So sánh với hai năm trước, đầu bếp này đã mập lên nhiều, thảo nào cô thấy quen quen, nhưng lại không nhận ra.
Đầu bếp ở phòng bếp đang ở đây, còn canh cá là Tiêu Cảnh Nam nấu, trên tay anh lại có vết thương bị dầu bắn vào…
Cô nghiêng đầu nhìn Tiêu Cảnh Nam một cái, sau đó liếm cánh môi khô khốc, rồi thu mắt lại.
“Hôm nay đến đây thôi, anh về đi.” Tiêu Cảnh Nam nói với đầu bếp.
Đầu bếp trả lời một tiếng, nói tạm biệt với hai người, sau đó còn ngân nga bài hát, đi về nhà với tâm trạng vui vẻ.
Khi đi đến cửa, anh ta nhận được một cuộc điện thoại: “Alo, vợ à, anh về ngay đây, phần anh ít cơm, anh…”
Giọng nói dần dần đi xa, trong ngôi biệt thự to như này chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người Mặc Tinh và Tiêu Cảnh Nam, yên lặng dị thường.
“Góc bên trái tầng một nhà ăn chính là, em ngồi đó chờ tôi trước đã, tôi đi bê đồ ăn lên.” Tiêu Cảnh Nam đứng dậy rồi nói.
Mặc Tinh vốn định bảo là không đói, nhưng lời đến bên miệng lại thay đổi chủ ý, cô ừ một tiếng, đi vào phòng ăn.
Mỗi một chỗ ở đây đều trang trí theo bản thiết kế mà cô cung cấp, lẽ ra cô phải vui, nhưng có Tiêu Cảnh Nam ở đây, cô không vui nổi.
Tiêu Cảnh Nam đặt bốn món mặn một món canh lên bàn, xới cho cô một bát cơm, đặt bộ đồ ăn xuống, mới quay lại chỗ ngồi của mình: “Nếm thử xem thế nào.”
Mặc Tinh liếc mắt nhìn bốn món mặn một món canh trên bàn, toàn là những món cô thích.
bàn tay đang cầm đũa của cô nắm chặt, cô mím môi gắp một miếng sườn.
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Hãy Tha Cho Tôi, truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi , đọc truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi chương mới