TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ông cụ Tiêu nhìn anh với ánh mắt tức giận: “Giữa hai cái này có khác nhau sao?”
“Tất nhiên là có.
” Tiêu Cảnh Nam nói: “Nếu ông làm gì Mặc Tinh, thì không cần sau này, cháu có thể phá hủy tập đoàn Tiêu Thị ngay bây giờ luôn.
”
Ông cụ Tiêu thở nặng nề hơn, ông ấy tức giận quát: “Cháu vì một con nhóc miệng còn hôi sữa mà uy hiếp ông hả?”
Tiêu Cảnh Nam đứng thẳng tắp, siết chặt nắm tay không lên tiếng.
“Nếu ông cách chức vị trí chủ tịch của cháu, cháy nghĩ chỉ dựa vào cháu, có thể phá hủy tập đoàn Tiêu Thị sao?” Ông cụ Tiêu nói từng câu từng chữ đều là bật ra từ trong cổ họng.
“Tất nhiên là không thể.
” Tiêu Cảnh Nam lành lạnh nói: “Có điều, cháu cách chức vị trí chủ tịch của cháu, rồi để cho người khác trong nhà lên làm chủ tịch thì có gì khác với việc phá hủy tập đoàn Tiêu Thị?”
Ông cụ Tiêu khụ một tiếng, mắt lạnh nhìn anh: “Cảnh Nam, cháu tự tin quá rồi đấy! Trên thế giới này nhiều người như vậy, cháu thật sự nghĩ rằng không có ai bằng cháu sao?”
“Người ưu tú hơn cháu đâu đâu cũng có, nhưng không phải người nhà họ Tiêu, ông sẽ không yên tâm giao tập đoàn Tiêu Thị cho anh ta (cô ta).
Còn năng lực của những người khác trong nhà họ Tiêu, thì lại chẳng có ai vào được mắt ông, bằng không ông cũng sẽ không để cháu làm chủ tịch tập đoàn Tiêu Thị.
” Tiêu Cảnh Nam nói.
Cuối cùng, anh nhìn về phía ông cụ Tiêu rồi hỏi: “Đúng chứ, ông nội?”
Vẻ mặt ông cụ Tiêu tối tăm, ông ấy hừ một tiếng, không trả lời.
“Mặc Tinh đang ở đâu?” Tiêu Cảnh Nam siết chặt nắm tay hơn một chút, khàn giọng hỏi.
Ông cụ Tiêu liếc mắt nhìn anh một cái, phẫn nộ nói: “Một con nhóc miệng còn hôi sữa, đến cả lông còn chưa mọc tài, thế mà dám tự tin bàn điều kiện với ta!”
“Cô ấy đang ở đâu?” Trên trán Tiêu Cảnh Nam toàn là mồ hôi.
Ông cụ Tiêu xì một tiếng: “Ông cho người đưa nó đến trại giam Đông Giao rồi, tính giờ, chắc cũng đã đến nơi rồi.
”
“!” Mồ hôi theo má Tiêu Cảnh Nam chảy xuống, ngoằn ngoèo chảy xuống hàm dưới của anh rồi chảy vào trong áo anh.
Đôi mắt như chim ưng của anh nhìn chằm chằm ông cụ Tiêu, nắm tay siết chặt, gân xanh trên trán giật giật, cực kỳ dữ tợn.
Sau đó, anh quay người đi ra ngoài.
Ông cụ Tiêu cười lạnh một tiếng, châm chọc nói: “Đừng phí sức nữa, không có ông ở đó, bọn họ sẽ không cho cháu gặp Mặc Tinh đâu!”
“Cháu đã đồng ý với ông là cháu sẽ đính hôn với Sơ Tuyết, tại sao ông vẫn còn muốn làm như vậy?” Tiêu Cảnh Nam quay đầu lại nhìn ông ấy, ánh mặt trời xuyên qua ô cửa sổ chiều vào người anh, cả người anh đắm chìm trong ánh mặt trời, nhưng lại giống như lệ quỷ bò ra từ trong bóng đêm.
Anh biết, ông nội không lừa anh.
Nếu không có ông nội ở đó, bất luận anh có làm cái gì, người bên đó cũng sẽ không cho anh gặp Mặc Tinh!
Nghĩ đến những vết sẹo dữ tợn rải khắp người cô, anh dùng sức siết chặt nắm đấm, khớp ngón tay vì dùng sức mà trắng bệch, hô hấp cũng nặng nề hơn trước kia.
“Cháu đính hôn với Sơ Tuyết, nhưng vẫn giữa Mặc Tinh bên cạnh, phía Sơ Tuyết sao có thể toàn tâm toàn ý với nhà họ Tiêu chúng ta?” Ông cụ Tiêu lạnh giọng nói: “Có phải cháy vẫn muốn dây dưa lằng ngoằng với ông, sau đó hủy bỏ hôn ước với Sơ Tuyết, rồi kết hôn với Mặc Tinh, đúng không?”
Mồ hôi lạnh đã thấm ướt lưng Tiêu Cảnh Nam, tay chân anh như đang ngâm trong hầm bằng, lạnh đến run rẩy.
"Chuyện di chúc đã giao cho công ty T.
C làm rồi, cho dù ông chết, chỉ cần cháu hủy bỏ hôn ước với Sơ Tuyết, người bên phía công ty T.
C sẽ làm theo di chúc của ông, thu hồi toàn bộ cổ phần trong tay cháu ở tập đoàn Tiêu Thị, cách chức chủ tịch của cháu.
“Bây giờ, cháu đã hiểu chưa? Nếu cháu thức thời, thì đừng vì một người phụ nữ mà phá hủy tiền đồ của mình nữa! Ngoan ngoãn kết hôn với Sơ Tuyết, ông có thể coi như chưa có gì xảy ra!”
Ông cụ Tiêu nói với vẻ mặt vô cảm.
Tiêu Cảnh Nam cúi đầu, lệ khí trên vầng trán tản ra: “Cho nên, dù là khi ông còn sống hay sau khi ông chết, bất kể là cháu hay vợ của cháu, cả đời này đều phải làm trâu làm ngựa cho nhà chú ba, cam tâm tình nguyện làm một cái máy kiếm tiền hả?”
“Cháu nên thấy đủ!” Ông cụ Tiêu hừ một tiếng: “Nếu không phải cháu có năng lực, thì cháu còn không có cơ hội ngồi vào ghế chủ tịch tập đoàn Tiêu Thị đâu!”
Hầu kết Tiêu Cảnh Nam lăn lộn, giọng nói khàn khàn: “Cháu có thể hỏi ông nội một chút, tại sao cháu chỉ có thể làm công cụ kiếm tiền không?”
“Nếu như người máu lạnh như cháu nắm trong tay nhà họ Tiêu, nắm giữ tập đoàn Tiêu Thị, những người khác nhà họ Tiêu còn có đường sống sao?” Ông cụ Tiêu hỏi.
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Hãy Tha Cho Tôi, truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi , đọc truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi chương mới