TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Ông Tiêu, tôi cũng biết con gái tôi không hiểu chuyện, nhưng ông là một trưởng bối, ông đã đồng ý đưa con bé đi, nhưng lại lừa đưa con bé vào trại giam, chuyện này…” Mặc Vệ Quốc vô cùng đau đớn, ông ta nghẹn ngào một chút mới nói: “Chuyện này, ông làm không khỏi đã quá đáng quá rồi đấy.
”
Mặc Lôi trầm mặt, mấy lần muốn mở miệng đều bị Thủy Thanh Lan ở bên cạnh ngăn lại.
Vi Tĩnh Vận cầm khăn tay lau nước mắt, giọng nói nghẹn ngào mà khàn khàn: “Ông là một người đáng tuổi làm ông nội Tinh Tinh, thế mà lại ra tay với con bé nặng như vậy, sao ông có thể nhẫn tâm vậy hả?”
“Tĩnh Vận…” Mặc Vệ Quốc muốn ngăn bà ấy lại.
Nhưng Vu Tĩnh Vận đã đẩy ông ta ra, hai mắt đẫm lệ nói: “Trước đây, Cảnh Nam đưa Tinh Tinh vào tù, còn có thể nói là Mặc Tinh đã phạm sai lầm, bây giờ con bé chỉ muốn rời đi, ông cũng đã đồng ý rồi, sao giờ lại lừa con bé, đưa con bé vào trại giam cơ chứ?”
“Trại giam Đông Giao, đó là nơi cho người ở sao?”
“Ông Tiêu, nhà họ Tiêu các ông là gia tộc lớn sản nghiệp lớn, tập đoàn Mặc Thị chúng tôi không bằng được, nhà họ Vu tôi cũng không sánh bằng.
”
“Nhưng trong tay tôi vẫn còn hai mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Mặc Thị, nếu ông còn đối xử với Tinh Tinh như vậy nữa, tôi sẽ lấy hết số cổ phần này ra rồi thuê người gϊếŧ ông! Một người không được thì hai người, hai người không được thì ba người! Ông có tập đoàn Tiêu Thị phải lo, tôi thì chẳng có gì phải lo cả!”
Đến khi bà ấy nói đến câu sau này, bởi vì quá kích động, giọng nói sắc bén đã có chút chói tai rồi.
Mấy lần Mặc Vệ Quốc định ngăn bà ấy lại, nhưng ông ta đã bị bà ấy coi thường rồi, lúc này nghe thấy những lời uy hiếp đó của bà ấy, ông ta toát mồ hôi lạnh.
“Đừng chạm vào tôi, ông là đồ hèn nhát!” Vu Tĩnh Vận bị ông ta làm phiền, bà ấy trực tiếp đẩy ông ta ra luôn, trông bà ấy không giống một người phụ nữ dịu dàng như nước một tí nào cả, mà giống hệt một bà điên.
Mặc Tinh đứng một bên nhìn cảnh này, yết hầu có chút căng thẳng, trong lòng ngũ vị tạp trần, hàng vạn suy nghĩ cắt không đứt cũng không hiểu nổi.
Mặc Vệ Quốc bị Vu Tĩnh Vận làm cho xấu hổ, vẻ mặt ông ta cực kỳ khó coi.
Ông ta ngượng ngập cười cười, sau đó nói với ông Tiêu: “Tĩnh Vận cũng là kích động quá, nên mới nói ra những lời thuê người gϊếŧ ông, ông Tiêu đừng chấp nhặt với đàn bà.
”
Thấy trước đó ông ta đi trách ông cụ Tiêu, giờ lại làm ra vẻ bị ông cụ Tiêu quở trách, Mặc Tinh cười lạnh một tiếng, giữa trán tràn ngập trào phúng.
Sở dĩ ông ta trách ông cụ Tiêu, cũng chính là muốn làm cho người sau áy náy, dễ dàng lấy được lợi ích từ trong tay ông cụ Tiêu, chứ không phải giống mẹ cô, bà ấy oán hận ông cụ Tiêu thật.
Ông cụ Tiêu ra tay đối phó vãn bối rồi bị nhiều người nói như này, ông ấy có hơi mất mặt, ông ấy im lặng cả nửa ngày không nói gì.
Mặc Tinh siết chặt nắm tay, cô hít thở sâu một hơi, rồi đi vào giữa đám người: “Mẹ, mẹ hiểu nhầm ông Tiêu rồi, không phải ông ấy muốn đưa con vào trại giam đâu, ông ấy đang giúp con đó.
”
“Giúp… giúp con ư?” Vu Tĩnh Vận khóc đến nỗi mắt sưng híp, nước mắt vẫn đang vương trên lông mi.
Mặc Tinh nắm góc áo, cố gắng nhếch môi: “Trước đây người trong tù đã bắt nạt nhiều, con không nuốt trôi được cục tức này.
Sau khi ông Tiêu biết, ông ấy liền cho người đưa con đến trại giam giáo huấn những người đó, xả giận cho con.
”
Ông Tiêu luôn luôn âm tình bất định, làm việc ngoan tuyệt, khi nào thì làm cái chuyện này chứ? Đừng nói là giúp Mặc Tinh, ngoại trừ nhà Tiêu lão tam ra, những người khác nhà họ Tiêu khác vốn chưa từng cảm nhận được sự tốt đẹp của ông cụ Tiêu!
Rất nhiều người nhà họ Tiêu cũng đang đứng ở đây, sau khi nghe thấy lời giải thích của Mặc Tinh, mỗi người lại có một suy nghĩ khác nhau.
Chuyện Mặc Tinh ‘mang thai’ đã truyền ra khắp nhà họ Tiêu rồi, rất nhiều người liên kết chuyện ông Tiêu quan tâm Mặc Tinh với chuyện Mặc Tinh mang thai, lúc này ánh mắt nhìn Mặc Tinh cũng đã thay đổi.
Ông Tiêu liếc mắt một cái là đoán ra suy nghĩ của những người này, cũng hiểu Mặc Tinh làm thế này là đang mượn ông ấy để tạo thế, nhưng mà ông ấy chỉ trầm mặt hừ một tiếng, không vạch trần.
Chẳng nhẽ ông ấy lại bảo là, ông ấy sợ Mặc Tinh làm chậm trễ tương lai của nhà họ Tiêu, ngoài ra ông ấy còn cảm thấy cô mạo phạm mình, cho nên muốn đưa một vãn bối như cô vào trong trại giam à?
Ông ấy không chịu được cái nỗi mất mặt này!
Nghe thấy lời giải thích của Mặc Tinh, Vu Tĩnh Vận liền tin luôn, bà ấy xin lỗi ông cụ Tiêu với vẻ mặt ngượng ngập và chân thành.
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Hãy Tha Cho Tôi, truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi , đọc truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi chương mới