TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vu Tĩnh Vận vội vàng phụ họa: "Đúng thế Tinh Tinh, chỉ cần con về nhà, thì con đưa ra điều kiện gì cũng được! Chẳng phải con không hài lòng bố con không cho con và anh con vào công ty sao? Mẹ có thể chuyển hết hai mươi phần trăm cổ phần đứng tên mẹ cho các con!
"Khụ." Mặc Vệ Quốc ho khan một tiếng, rồi nói: "Chuyện này để sau này rồi nói, chí ít thì trước tiên là để Tinh Tinh và A Lôi vào công ty học tập chút đã."
Vu Tĩnh Vận bất mãn: "Học tập với chuyện ông chuyển cổ phần cho các con chẳng có xung đột gì cả!"
"Đương nhiên là không xung đột, chẳng qua tổng giám đốc Mặc không muốn để cho bà chuyển cổ phần cho tôi và anh trai." Mặc Tinh châm chọc: "Nếu bà bảo sẽ chuyển số cổ phần đó cho tổng gám đốc Mặc, chắc hẳn ông ấy nhất định sẽ không từ chối.
Vu Tĩnh Vận nghe vậy sắc mặt tái nhợt.
"Tinh Tinh nghĩ bố nham hiểm quá rồi." Mặc Vệ Quốc nói năng hùng hồn: "Bố không cho mẹ con chuyển cổ phần cho hai con, chẳng qua là lo sau khi các con cầm số cổ phần này, sẽ bị người ta lừa mà thôi!"
Mặc Tinh nói: "Thế ông nghĩ Tiêu Cảnh Nam sẽ bị lừa không?"
Ánh mắt Mặc Vệ Quốc lóe lên, còn chưa đợi ông ta trả lời, cô đã nói: "Bà Mặc chuyển cổ phần sang tên tôi, tôi để Tiêu Cảnh Nam xử lý giúp tôi, như thế thì tổng giám đốc Mặc không cần lo lắng nữa rồi nhỉ?"
"Cái bố lo không chỉ là điểm này." Cô hùng hổ họa người như thế khiến Mặc Vệ Quốc có hơi khó chịu, ông ta nhíu mày: "Hiện giờ mẹ con còn chưa chuyển cổ phần cho con, thái độ của con đã như thế này.
Nếu mẹ con mà chuyển hết cổ phần cho con, há chẳng phải là con sẽ cưỡi lên đầu bà ấy hả?"
Nghe thấy vậy, Vu Tĩnh Vận vội vàng nói: "Tôi tin Tinh Tinh sẽ không làm như vậy, chỉ cần Tinh Tinh đồng ý về nhà, thì bắt tôi làm cái gì cũng được hết!"
Bà ấy không còn do dự một tí nào nữa, có thể thấy bà ấy muốn như vậy thật sự là xuất phát từ trong lòng.
Mặc Tinh nhìn vào ánh mắt sánh lấp lánh mà tràn ngập mong chờ của bà ấy, trong lòng không ra tư vị gì.
Mẹ cô vì gia đình và mọi việc vui vẻ, đúng là phải trả giá cái gì cũng được, đáng tiếc...!
Mặc Vệ Quốc muốn từ chối theo bản năng, nhưng lời nói đến bên miệng lại sửa lại: "...!Mẹ con đã hy sinh lớn như vậy rồi, bây giờ con có thể đồng ý về nhà rồi chứ?"
Trầm mặc.
Mặc Vệ Quốc thấy mình đã nhượng bộ nhiều đến thế này rồi, Mặc Tinh vẫn do dự, sắc mặt ông ta không dễ nhìn lắm.
Vu Tĩnh Vận thì nhìn Mặc Tinh với tất sự sự mong chờ, trái tim cũng dâng lên đến cổ họng.
"Mẹ đã nhượng bộ nhiều như vậy rồi, nếu con còn cứ từ chối, thì không khỏi quá không biết suy xét." Mặc Tinh nói: "Nhưng con vẫn còn hai điều kiện."
Vu Tĩnh Vận nghe thấy Mặc Tinh gọi bà ấy là mẹ lại lần nữa, vành mắt lập tức đỏ lên, nước mắt chảy xuống.
"Con nói đi." Mặc Vệ Quốc nói.
Mặc Tinh: "Thứ nhất, giống như bố nói, con muốn cùng anh trai vào công ty học tập.
Thứ hai, Tiêu Cảnh Nam muốn về nhà cùng con."
Cô vừa dứt lời, Mặc Vệ Quốc lập tức đứng phắt dậy, nói như đinh đóng cột: "Không được!"
"Tại sao...!không được?" Vu Tĩnh Vận lau nước mắt rồi trừng mắt nhìn ông ta, bà ấy phản bác: "Trước khi tới chúng ta vừa bàn xong rồi mà, chỉ cần...!chỉ cần Tinh Tinh về nhà, cái gì cũng dễ nói!"
Lúc này Mặc Vệ Quốc mới ý thức được là mình phản ứng hơi kịch liệt, ông ta dịu giọng lại: "Tinh Tinh không biết gì hết, đi công ty làm cái gì? Chức vụ quá cao con bé không đảm nhiệm được, làm từ tầng dưới, con bé lại không chịu được khổ như thế, tôi hiểu nó quá mà."
"Không thử, sao bố biết con không chịu được?" Mặc Tinh nói chậm lại: "Hay là, bố sợ con và anh trai làm tốt, công ty phải giao vào tay bọn con?"
Vẻ mặt Vu Tĩnh Vận biến ảo, đáng giá Mặc Vệ Quốc.
"Nếu con đã nói là con chịu được cái khổ này, bố cũng không tiện nói thêm cái gì nữa.
Con muốn vào công ty, bố sẽ sắp xếp cho con, nhưng bây giờ con và Cảnh Nam chưa đính hôn, cũng chưa kết hôn, con cho cậu ta ở nhà họ Mặc, người khác sẽ nghị luận về con như thế nào?" Mặc Vệ Quốc nói.
Mặc Tinh nhìn thẳng vào mắt ông ta, hỏi ngược lại: "Tại sao con phải để ý người khác nói gì?"
"Nước miếng cứ từng chấm một có thể làm người ta chết chìm, con còn quá nhỏ, còn chưa hiểu!" Mặc Vệ Quốc lại ngồi xuống, kết quả cái tay vô ý đụng vào cái đũa, cái đũa lạch cạch một chút rơi xuống sàn.
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Hãy Tha Cho Tôi, truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi , đọc truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi chương mới