TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Cảnh sát Diêm ngậm điếu thuốc đi ngang qua tầng dưới, ngước lên nhìn thấy Trần Hoài, hai người nhìn nhau, cậu ta cười và gật đầu với cảnh sát Diêm mặc dù không quen biết, cảnh sát Diêm cũng gật đầu đáp lại.
Bên cạnh có người nói với anh ta: "Con trai ông Trần Hoành Chí, chủ câu lạc bộ Hoàng Đình, nghe nói ông ta rất quan tâm việc học của con, còn cậu này làm người rất ôn hòa, không có tính cách công tử. Hình như Lục Tri Hạ từng kèm cậu ấy học thêm."
"Thế à?" Sau khi đi qua khu học tập, anh ta mới châm điếu thuốc, "Đi thôi, lại hiện trường xem thêm lần nữa!"
"Đã xem cả nghìn lần rồi, không có gì cả, hơn nữa lúc đó gia đình cũng yêu cầu không khám nghiệm tử thi, giờ cũng chẳng có manh mối gì chỉ ra đây không phải tự sát, tôi không hiểu sao cấp trên lại yêu cầu mở lại vụ án?" Cảnh sát trẻ tuổi vừa trò chuyện với giáo viên thở dài không kiên nhẫn, "Chạy qua chạy lại hoài thế này, cuối cùng nếu kết luận vẫn là tự sát thì những cố gắng của chúng ta có ích gì? Lãng phí sức lực."
"Loại trừ khả năng bị sát hại cũng đáng được tính công đức một việc." Người cầm sổ ghi chép nói.
"Chà, cuối cùng vẫn là làm theo một câu nói của cấp trên, cấp dưới chạy đứt chân!"
Cảnh sát Diêm dập điếu thuốc, li3m răng một lượt mới lên tiếng: "Không ai bắt ép cậu mặc bộ đồng phục này cả, đã mặc vào thì phải giống cảnh sát chứ, thu hết những bực tức của cậu vào trong bụng đi."
Chàng trai trẻ hơi nhíu mày, nhìn cảnh sát Diêm từ đội điều tra thành phố xuống hỗ trợ này một cái, tuổi không lớn nhưng tính khí không nhỏ.
Cũng không rõ là công tử nhà ai, trông có vẻ đóng đúng vai.
Ba người tiến về phía tòa nhà số 7, nằm ở góc tây bắc trường, ban đầu dự định xây làm nhà nghệ thuật, nhưng trường học không có tiền, nợ lương nên đội thi công đình công bỏ dở, sau đó bỏ hoang từ đó đến nay.
Toàn bộ tòa nhà mới xây được một nửa, tường xám chưa sơn phủ màng trắng bợt, tơ nhện bao phủ khắp các góc, phế liệu sắt thép và gỗ ván vứt ngổn ngang, kỳ nghỉ hè có người làng lân cận lén vào trường nhặt trộm phế liệu. Ban đầu trường định bán sắt vụn đổi lấy tiền, nhưng dù đổi ra tiền cũng không chui vào túi ai được, nên không ai muốn đụng tới việc rắc rối này.
"Lưới sắt có từ trước hay sau khi vụ án xảy ra?"
"Từ trước rồi, trường Chiêu Dương là nội trú, cấp 2 về nhà 1 tuần 1 lần, cấp 3 - 2 tuần, cấp 3 - 3 tuần, thời gian có xung đột, một số học sinh nghịch ngợm nhân lúc các khối khác vắng mặt trốn ra ngoài khu học tập. Học sinh gan lì, chỗ này là góc tây bắc, trèo tường ra ngoài dễ dàng, một số không chạy thoát được thì tìm đường tắt ở đây, nên nhà trường phát hiện ra đã rào lại."
Lưới sắt bao quanh toàn bộ tòa nhà rộng hàng nghìn mét vuông, cao tận 2m5, không ai muốn dọn dẹp phế liệu nhưng không hiểu sao lại có người chịu rào lưới sắt.
"Cậu kể lại tình hình lúc đó đi!" Diêm Đông đi trước, từ lỗ hổng người ta xé từ phía nam của hàng rào sắt mà chui vào, ra lệnh một câu.
Chàng trai trẻ li3m mép, người thanh niên cầm sổ ghi chép vỗ nhẹ vào chàng trai trẻ, cảnh cáo im lặng anh ta phải kiềm chế một chút, rồi mới bước lên phía trước, nhanh nhẹn chui vào, vai kề vai với Diêm Đông, "Ngày 17 tháng 8 phát hiện ra thi thể, lúc đó mô mềm đã phân hủy, ban đầu xác định thời gian tử vong hơn một tháng, sau đó trong túi áo phát hiện ra vé mua hàng, và một số đồ vật khác, suy đoán thời gian tử vong là từ 10 giờ sáng đến 12 giờ đêm ngày 6 tháng 7, tình huống cụ thể phải chờ khám nghiệm tử thi, nhưng ba mẹ từ chối."
"Lý do?"
"Mẹ của Lục Tri Hạ nói rằng cuối tháng 6 họ đã cãi nhau, vì xác định con gái tự sát."
"Lý do cãi nhau là gì?"
"Không rõ, mẹ cô ấy khóc rất dữ dội, chỉ nói được những chuyện nhỏ nhặt, không có giá trị, không nói được gì khác. " Người đàn ông sờ mũi, "Chúng tôi hỏi hàng xóm và nơi làm việc của mẹ Lục Tri Hạ, có thể loại trừ nghi ngờ của bà ấy, tuy nhiên nghe nói mối quan hệ mẹ con họ không tốt lắm, mặc dù cũng không có mâu thuẫn lớn, nhưng không thân thiết. Lục Tri Hạ là con nuôi, sau đó người mẹ hiếm muộn sinh cho cô bé một đứa em trai, có con đẻ ra rồi thì con nuôi càng xa cách hơn."
"Vậy tại sao bà ấy khóc?"
Anh ta khinh khỉnh, "Sợ bị kết án, hỏi mấy lần liệu có bị bắt vì chuyện này không."
Diêm Đông gật đầu, "Vậy còn Lục Tri Hạ thì sao? Cô ấy là người như thế nào?"
"Nội tâm, ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Thành tích ở lớp chọn học sinh giỏi đều là tốt nhất, tính tình ôn hòa, gần như không gây thù chuốc oán với ai, quan hệ xã hội cũng rất hẹp, thường ngày ngoài việc học gần như không có hoạt động giải trí nào khác. Nếu phải nói có mâu thuẫn gì, chắc chỉ có phương diện gia đình thôi."
Diêm Đông nhíu mày nhìn người bên cạnh, "Thông thường người tự sát sẽ chọn nơi có mối quan hệ tình cảm hoặc địa điểm đặc biệt, tòa nhà nghệ thuật này bao quanh bởi hàng rào sắt cao, chỉ có phía nam bị xé một lỗ hổng, ra vào rất bất tiện, nơi như thế này học sinh hư có nhiều cơ hội lui tới, còn Lục Tri Hạ là học sinh học giỏi, không có nhiều can đảm, tại sao cô ấy lại chọn nơi này để tự sát?"
Người đàn ông nhìn chằm chằm suy nghĩ một lúc, "Theo tôi, với tính cách của Lục Tri Hạ, nếu muốn tự sát, sẽ không chọn nơi xa lạ, còn những nơi cô ấy quen thuộc, ngoài nhà ra, chỉ có trường học. Cô ấy là người tốt bụng và yếu đuối, cô ấy sẽ không mong muốn cái chết của mình gây rắc rối cho người sống. Như vậy, tất nhiên sẽ chọn một nơi kín đáo không bị phát hiện hoặc nếu phát hiện cũng không gây sốc lớn cho người sống, và tòa nhà nghệ thuật này thích hợp nhất. Nơi này bỏ hoang lâu rồi, trường học trong thời gian ngắn sẽ không đụng đến, học sinh cũng gần như không đi về phía này, đối với cô ấy có lẽ rất thích hợp."
Diêm Đông lại châm một điếu thuốc, liếc mắt hỏi anh ta, "Anh tên gì?"
"Chu Kỳ."
Diêm Đông "ừ" một tiếng.
Bạn đang đọc bộ truyện Xuân Hòa Cảnh Minh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuân Hòa Cảnh Minh, truyện Xuân Hòa Cảnh Minh , đọc truyện Xuân Hòa Cảnh Minh full , Xuân Hòa Cảnh Minh full , Xuân Hòa Cảnh Minh chương mới