Đi dạo hết khu trao đổi, sắc trời cũng dần tối. Đám An sinh quay trở về
nhà, giải quyết nhanh gọn bữa tối rồi lại về phòng tự tu luyện.
An Sinh kiểm tra cấp bậc của Bạch thấy hắn có dấu hiệu tấn cấp liền nhân
tiện truyền thụ lại cho hắn cách vận dụng thêm kỹ năng cho hai Hồn Dạng
còn lại.
Một đêm không mộng. Sáng hôm sau, ba người khoác trên
mình bộ đồng phục màu lam tiến đến lớp S. Trên đường đi cũng không khỏi
khiến nhiều người chú ý.
Đám An Sinh không để ý đến ánh mắt xung quanh, chỉ thẳng đường mà đi. Tuy nhiên số ít thành phần lại không dễ
dàng cho qua như vậy.
Thình lình trước mắt xuất hiện đám người
chặn đường, An Sinh cùng Bạch cũng dừng bước. Linh Nhạc đang trong trạng thái mơ ngủ không để ý trước mắt liền va vào lưng An Sinh, tò mò
nghiêng đầu sang nhìn.
Cô khó hiểu dò hỏi. “An Sinh, sao lại dừng vậy? Chúng ta chưa đến...”
Nhìn đám người chặn đường, Linh Nhạc tỏ vẻ số phận của cô và An Sinh cũng
quá thê thảm. Quả nhiên mệnh pháo hôi làm gì cũng gây khó chịu cho người xung quanh.
Tên đứng đầu tiến đến đối diện An Sinh châm chọc
“Lớp S là cấp độ nào mà các ngươi dám bước vào? Đi cửa sau thì cũng
khiêm tốn chút đi.”
Bầu không khí xung quanh cũng dần trở nên
tĩnh lặng, đám người bên ngoài vây quanh xem chuyện hay cũng bắt đầu lên tiếng bàn tán.
An Sinh nhìn kẻ trước mắt đưa ra chiếc thẻ của
mình. Hắn ta nhìn lên chiếc thẻ, thấy lớp được phân là lớp hạng S, phì
cười một tiếng. Mấy kẻ đứng sau cũng không kém phần phụ họa cười theo.
“Thẻ tất nhiên là không thể làm giả, ta nói là năng lực của các ngươi kìa.
Hay sợ quá không dám hé lời.” Dứt câu, tiếng cười lại một lần nữa vang
lên.
Có một số người từng chứng kiến trận đánh trước đó ở đấu
trường lúc này cũng chỉ im lặng quan sát. Hiển nhiên là không có ai đứng về phía đám bọn họ.
An Sinh thở dài, hắn nhìn tên cao to trước
mắt mà nói. “Vị huynh đài này, ngươi nếu nói xong rồi xin hãy nhường
đường cho bọn ta được không?”
Tên kia nghe vậy biết bản thân bị khinh thường, trán nổi gân xanh nhìn An Sinh không mấy thiện cảm.
An Sinh thấy không cần thiết phải tốn thêm thời gian, hắn một đường kéo Linh Nhạc đi qua đám người.
Tên cao to nào có bỏ qua dễ dàng như vậy. Hắn quay lại, lập tức đưa tay ra
định kéo người gần nhất giữ lại mà người đó không ai khác lại là Linh
Nhạc.
Tay hắn vừa đưa đến không trung, đột ngột một lực áp vô
hình tỏa ra đè ép hắn quỳ xuống. Tên cao to khiếp sợ ngước lên nhìn An
Sinh, đối diện hắn là ánh mắt lạnh băng.
Uy áp tỏa ra tuy không
ảnh hưởng đến người xung quanh nhưng cũng đủ khiến bọn họ cảm nhận được
độ nguy hiểm của An Sinh. Không ngoài dự đoán, những người có năng lực
thấp hơn đều lùi về sau một khoảng xa. Làm như vậy hình ảnh tên cao to
chật vật càng hiện rõ. Một số kẻ ghét hắn đã lâu lúc này cũng không kiềm chế mà cười thành tiếng.
Linh Nhạc thấy cũng đã đủ liền kéo tay áo An Sinh lại.
“Được rồi An Sinh.”
Đám người nín thở nhìn đám An Sinh đi xa một đoạn, cả đám không hẹn mà thở
phào ra. Mấy kẻ ngoài cuộc vẫn còn có chút sợ nhưng trong lòng cũng đã
phân rõ nên làm như thế nào.
Một số ít còn lại nhìn đến tên hề đang từ nửa quỳ dưới mặt đất mà chật vật đứng lên thì không khỏi buồn cười.
Chính bản thân hắn cũng đã khiếp sợ đến xanh mặt, sức ép khủng khiếp đó, con
mắt đó hắn nhận định bản thân thực đã chọc phải thứ không nên chọc.
Là tại tên mặt trắng kia, nếu không phải tên đó hứa đưa cho hắn Dược thánh của Thánh Điện thì hắn cũng không chủ quan đi gây chuyện. Tuy nhiên, đó cũng chỉ là “Nếu”. Hiện tại hắn đã hối hận đến xanh ruột.
Tiến
vào lớp học, ánh mắt xung quanh nhìn đám An Sinh có đánh giá cũng có tò
mò. Tuy nhiên những người trong lớp S không gia tộc lớn thì cũng là
thiên tài được trải qua huấn luyện và học tập nghiêm ngặt. So ra vẫn
khác hơn nhiều với những kẻ không có não ngoài kia.
Vào đến chỗ
ngồi, không lâu sau lão sư cũng tiến đến. Tịnh Liên nhìn một lượt đám
học viên, thấy đám An Sinh đã vào vị trí liền gật đầu nhẹ bắt đầu buổi
học.
“Hẳn là các trò cũng biết hôm nay lớp chúng ta có thêm ba học viên mới, mọi người đều cùng làm quen đi.”
Nói đoạn bà hướng đám An Sinh nói.
“Các trò tự giới thiệu bản thân.”
Ba người nghe vậy lần lượt tiến đến trên bục đơn giản giới thiệu.
“Học viên An Sinh, mong được giúp đỡ nhiều hơn.”
“Học muội là Linh Nhạc, mong mọi người chiếu cố.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!