Nửa đêm, trước Phủ Thành chủ. Cánh cửa mở ra, đám hạ nhân vào thông báo sau lại chạy ra tiếp đón nồng nhiệt. Đám An Sinh đi vào, Thành chủ đã sớm nghỉ ngơi. Người tiếp đãi bọn hắn lần này là Chu Bằng – quản gia của Phủ Thành chủ. Đặng Viêm tiến đến chào hỏi. “Làm phiền Chu Bằng quản gia rồi. Muộn như thế này còn phải tiếp đãi chúng ta.” Chu Bằng một mặt hiền từ, ánh mắt đầy ý cười đáp lễ. “Không phiền, không phiền. Đặng Gia chủ đến ta còn vui không kịp nữa là.” Nói đoạn lão hướng tay mời với bọn hắn. “Nào, các vị đường xa đến đây hẳn
là đã mệt mỏi. Ta đã cho người chuẩn bị phòng. Mời theo ta.” Bạch cùng đám Ảnh Nhất được phân ở khu vực riêng. Sớm đã có người dẫn bọn
hắn rời đi. Chỉ còn lại An Sinh cùng Đặng Viêm hai người được Chu Bằng
trực tiếp dẫn đường. Khi đã hoàn thành việc nên làm, Chu Bằng
kính cẩn hơi cúi đầu. “Vậy Đặng Gia chủ cùng An Sinh đạo hữu đây sớm
nghỉ ngơi. Ngày mai ta sẽ truyền đạt lại với Thành chủ. An Sinh cùng Đặng Viêm khách khí vài câu với lão rồi tự trở lại phòng của mình. Chu Bằng rời đi không xa, nụ cười trên miệng lão cũng hạ xuống. Ánh mắt
lạnh đi một cách rõ ràng. Nào có khuôn mặt hiền từ như ban đầu đám An
Sinh thấy được.
Trở lại phòng của mình, lão ta nhanh chóng cho
người đến phân phó. “Giết hết tất cả bọn chúng cho ta. Trong đêm nay,
phải giết hết tất cả bọn chúng!” Khoảng mười tên hắc y nhân nhận
lệnh sau đó rất nhanh biến mất. Chu Bằng trong phòng, dưới ánh trăng mập mờ qua khung cửa sổ không tự chủ quanh người bắt đầu hiện lên khí đen
quỷ dị. Lão đã sớm nhận được tin đám người Đặng Viêm tới đây. Vậy nhưng ngoài dự đoán có một tên An Sinh vướng chân. Kế hoạch mà hắn dùng để dụ Đặng Viêm vào hang động cũng đã được tính toán một cách kỹ lưỡng
vậy nhưng bọn chúng hoàn toàn không dính bẫy. Vốn hắn ban đầu sẽ
để cho Đặng Viêm cùng đám hộ vệ theo vào hang động. Khi đó chúng sẽ bị
vu oan mang tội danh thông đồng với Ma Huyết. Chỉ cần như vậy, hắn sẽ có cách gán ghép tội danh giết thành chủ cho Đặng Viêm. Chỉ cần như vậy
hắn sẽ có thể công chính danh thuận mà ngồi vào ghế thành chủ. Rõ ràng chỉ cần một chút nữa thôi, kế hoạch của hắn đã thành công. Chỉ một chút nữa thôi... Nghĩ đến đây, Chu Bằng mặt đầy vết nhăn lại nhìn càng
thêm dữ tợn. Lão ta hận không thể lúc này một tay giết chết đám An Sinh. “...” An Sinh khi đang xếp bằng trên giường, không ngoài ý muốn phát hiện ra đám hắc y nhân hành động. Sàn nhà có tiếng san sát qua lại. An Sinh mở mắt vậy nhưng hoàn toàn không thể phát hiện ra bất cứ thứ gì.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!