TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Em em em tự ăn!” Trong bỗng chốc quẫn bách cực độ Lâm Đàm Đàm vội nói, Diệp Tiêu không để cô thò tay ra: “Há miệng.”
Lâm Đàm Đàm lúng túng không biết làm sao, nhìn cơm trước mắt, không ăn cũng phải ăn.
Cuối cùng cô đành tỏ vẻ đáng thương tội nghiệp ngẩng đầu nhìn Diệp Tiêu: “Em sai rồi.”
Diệp Tiêu cụp mắt nhìn cô: “Sai ở đâu?”
“Em nên nghe lời anh về biệt thự nghỉ ngơi, dù không về cũng không nên thể hiện như thế.” Cô chớp mắt, nhìn đôi mắt to tròn chân thành của em nè! “Nhưng em xin cam đoan, ngày mai, chậm nhất là trong hai ngày tay em sẽ khỏi, thật mà!”
Diệp Tiêu nhìn cô một lát, nói: “Trước khi tay khỏi thì không được ra khỏi cửa.”
“A? Nhưng mà…” Nhưng còn nhiều bệnh nhân như vậy phải làm sao đây?
Diệp Tiêu nói tiếp: “Cứu người là việc tốt nhưng phải lượng sức mà làm. Bây giờ em bị thương, phải nghỉ ngơi đàng hoàng. Hơn nữa không phải em nói không còn nhiều bệnh nhân bệnh nặng nữa à?”
Cũng đúng, Lâm Đàm Đàm ngẫm nghĩ một hồi, vẫn đồng ý, chủ yếu là vì cô thấy không đồng ý thì ải này đương nhiên không qua được.
Cô lại tha thiết cầu mong: “Thế… em có thể tự ăn chưa?”
Diệp Tiêu không còn cách nào đành bỏ thêm canh gà và gà xé vào bát cơm, thêm tý thịt sơn dương và thức ăn, lấy đi chiếc đũa, đặt muỗng vào rồi đầy tới trước mặt cô: “Ăn đi.”
Lâm Đàm Đàm thở dài một hơi, ngoan ngoãn cầm muỗng lên ăn, ăn cực kỳ chăm chú, sợ cái tay run của mình lại chọc giận Đại Ma Vương bên cạnh.
Dáng vẻ hạ mắt toàn tâm toàn ý tranh đấu với đồ ăn cực kỳ giống một chú mèo nhỏ tập trung ăn cơm, ánh mắt Diệp Tiêu cũng dịu xuống, không nhịn được đưa tay ra sờ mái tóc mềm mại của cô.
“Hử?” Lâm Đàm Đàm ngậm một miệng cơm ngẩng đầu nhìn anh, dùng mắt hỏi.
“Không có gì.”
Ban đầu Lâm Đàm Đàm còn rất áp lực nhưng đêm nay đồ ăn thật sự quá ngon, cô cũng rất đói bụng, lần ăn này ăn đến vui vẻ, vứt luôn Diệp Tiêu sang một bên.
Ăn hết một chén cơm, cô thỏa mãn thở ra. Diệp Tiêu hỏi cô có muốn ăn thêm không, cô lắc đầu: “Vậy em uống thêm chút canh đi.” Cô bắt đầu ăn từng muỗng từng muỗng canh gà.
Chất thịt của gà biến dị chắc nịt hơn gà bình thường, làm thành canh rất ngon, cô vừa uống vừa hỏi Diệp Tiêu: “Anh ăn chưa?”
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh, truyện Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh , đọc truyện Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh full , Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh full , Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh chương mới