Quan trọng nhất là hành động tiêu diệt thổ phỉ ở quy mô này, đừng nói Quảng Nguyên, ngay tới cả Tây Xuyên cũng chưa từng xảy ra.
Đây có thể nói là một đại công, quận trưởng chắc chắn sẽ báo lên triều đình.
Đại Khang khốn khổ vì thổ phỉ đã lâu, xảy ra chuyện giống như vậy, triều đình nhất định sẽ ban thưởng.
Tới lúc đó Tiêu đô uý có không muốn thăng quan cũng khó.
Vậy nên Tiêu đô uý cảm kích Trương Lương và Kim Phi không thôi, mấy chuyện như áp giải tù binh đương nhiên sẽ không khước từ.
Lúc này sắc trời đã tối, đại quân chắc chắn không thể di chuyển, Tiêu đô uý chỉ đành sắp xếp phủ binh đóng quân tại chỗ, canh giữ tù binh.
...
Huyện Thanh Sơn ghi chép lại, Đại Khang mùa thu năm thứ hai mươi ba đời Vĩnh An, đội tiêu diệt thổ phỉ số một làng Tây Hà bị bao vây ở núi Ngũ Lang, Nam tước Thanh Thuỷ - Kim Phi, đô uý Tiêu Đại Nguyên của phủ binh quận Quảng Nguyên dẫn một trăm nhân viên hộ tống của tiêu cục Trấn Viễn đi tiêu diệt thổ phỉ trên núi Ngũ Lang. Giết hơn một nghìn ba trăm quân địch, bắt hơn ba nghìn hai trăm thổ phỉ làm tù binh. Kể từ đó, huyện Thanh Sơn không còn nạn thổ phỉ, muôn dân đều cảm kích tới rơi nước mắt, người lập bia trường sinh thờ Nam tước Thanh Thuỷ trong nhà nhiều vô số kể…
“Tìm được Phùng tiên sinh chưa?”
Trong doanh trại, Kim Phi nhìn về phía Trương Lương.
So với bốn nghìn tên thổ phỉ, thực ra Kim Phi càng lo lắng về Phùng tiên sinh hơn.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!