Draco từ từ để cái vạc lên giá đỡ, bắt đầu nấu mấy con sên có sừng.
Snape đi tới bên cạnh hắn, gật đầu hài lòng, và thậm chí cả lớp đều đánh giá rất cao phương pháp xử lý hoàn hảo của hắn. Mọi người đều kinh ngạc nhìn hắn, dường như hiểu rõ tại sao Snape lại thiên vị hắn.
Draco có nỗi khổ mà không thể nói, các ngươi đều là những người nông cạn không thể nhìn thấu bản chất của người khác! Cho dù hắn xử lý hoàn hảo đến mức nào! Thì trước khi thực hiện bước cuối cùng, đến cả Salazar cũng phải khen ngợi hắn vì cách xử lý hoàn hảo!!
Nhưng điều này cũng không thể thay đổi được cuối cùng thành phẩm độc dược vĩnh viễn đều là độc dược đùa dai!!
Draco tiếp tục mỉm cười và xử lý con sên ở trước mắt của tất cả mọi người. Bỗng nhiên một làn khói màu xanh lá cây dày đặc bay khắp hầm, còn có tiếng rít khiến người ta hoảng sợ.
Harry phản ứng lại ngay lập tức, đây là vạc độc dược của Neville đã xảy ra chuyện!
Ron bởi vì Hermione cho nên đã chọn ngồi phía sau Neville, Harry lập tức bị hít rất nhiều khói màu xanh lá cây, không thể thở được, nên cậu kéo Ron chạy xuống phía sau của lớp học.
Khi Harry vừa chạy đi, Neville đã hoàn toàn đem vạc độc dược của cậu và Seamus nấu thành một đống sắt vụn không thể điều chế được nữa. Độc dược văng xuống sàn nhà và có không ít giày của học sinh bị đốt thành mấy lỗ. Trong vài giây đồng hồ ngắn ngủi, tất cả học sinh đều nhảy lên ghế để đứng.
Snape giận dữ vẫy đũa phép để xua đám khói, và làm sạch độc dược chảy trên sàn nhà. Hermione bị chia vào nhóm ở phía trước Neville, vì vậy cô nàng không bị ảnh hưởng. Giờ phút này cô nàng đang nhìn Neville bị ngâm trong đống độc dược, với đôi mắt vô cùng kinh hoàng.
Cả người Neville đầy mụn ghẻ và bị sưng đỏ, đang hét lên vì đau đớn. Draco cảm thấy sợ hãi trong nháy mắt khi thấy Neville khóc lóc trong đau đớn.