Cậu nắm nắm bột và vứt vào ngọn lửa ở trong lò sưởi —— "Hang Sóc, nhà Weasley. Ron Weasley."
Điều đầu tiên xuất hiện là gương mặt của ông Weasley, "Xin chào, đây là Hang Sóc, xin hỏi ngươi tìm ai?"
"Uh, ông Weasley, xin chào, con là Harry, Harry Potter, con là bạn của Ron, con tìm Ron." Thiếu chút nữa là Harry buột miệng kêu lên một tiếng ba ba.
"Ồ, Harry ——" ông Weasley quay đầu lại và hét lên, "Này, Ron, bạn của con."
Ông bước ra khỏi lò sưởi trong tường, và gương mặt của Ron nhanh chóng hiện ra.
Harry đột nhiên nghe thấy tiếng la của ông Weasley từ phía sau Ron, "Chờ đã Ron! Harry, là Harry nào vậy?!"
Ron nhanh chóng quay đầu lại trả lời một câu, "Chính là Harry mà ba đang nghĩ đó."
Ron nhìn Harry, "Anh bạn, cậu đang ở đâu? Chắc chắn là cậu không phải đang ở trong nhà dì của cậu có đúng không?"
"À, mình đang ở quán Cái Vạc Lủng. Dobby đã đến rồi. Cậu biết đó —— nhưng ở đây không cho mình ở. Mình còn chưa có thành niên, nếu cậu có thể tới đón mình thì quá tốt rồi, nếu không thì đêm nay mình không có chỗ ở." Harry nói với vẻ mặt đau khổ.
"Chẳng lẽ cậu không có nói với ông ta, cậu chính là cậu bé đại nạn không chết?" Ron nói một cách khoa trương. Harry nghe thấy tiếng hét dồn dập chói tai từ phía bên kia truyền đến, và cô ấy nói: "Ron?"
Harry thật sự hy vọng Ron không cần như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!