Ngoài dự kiến của Draco, Hermione vốn nên về nhà Ravenclaw lại tiến vào nhà Gryffindor, nếu nói hắn thừa nhận cô nàng phù thủy này có lẽ bởi vì sự dũng cảm của cô nàng, nhưng làm hắn kinh ngạc là Neville cũng vào nhà Gryffindor —— tuy rằng lúc đó mũ phân loại đã do dự rất lâu, nhưng nó vẫn đưa cậu bé vào nhà Gryffindor.
So với bất kỳ người nào thì mũ phân loại luôn có khả năng nhìn thấy tiềm lực của mọi người, bởi vậy tuy rằng Draco đã rất ngạc nhiên trong chốc lát, nhưng hắn cũng không để trong lòng.
Draco đã nghe qua tên hiệu trưởng của Hogwarts rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy ông ta.
Đó là một ông già rất có tinh thần, đầu tóc và chòm râu đều đã bạc trắng, thoạt nhìn trông có vẻ hòa ái và thân thiết, hình như cái mũi ưng kia từng bị gãy qua một lần, nhìn không được đẹp lắm, nhưng đôi mắt xanh thẳm sau cặp mắt kính kia, thực sự làm người khác cảm thấy rất hấp dẫn.
Sau thấu kính hình bán nguyệt kia, đôi mắt màu lam kia sáng ngời, cơ trí, lặng lẽ và ôn hòa.
Đó là một đôi mắt biết nói, cho dù chòm râu kia đã vô tình che khuất hai phần ba dung mạo, không để người khác nhìn thấy vẻ mặt của hắn, hắn có thể đọc ra từ trong đôi mắt đó là sự bao dung và nụ cười ôn nhu.
"Khi giáo sư Dumbledore còn trẻ, nhất định là một người rất đẹp."
Bằng khả năng từng duyệt qua vô số ánh mắt tàn nhẫn, Draco thấp giọng thì thầm với Pansy như vậy.
Pansy mở to hai mắt, giống như cô nàng đã nuốt phải một con ruồi, "Draco, cậu có điên không?"
Draco không thích Pansy nói hắn như vậy, nhưng dù thế nào thì, Pansy cũng quen biết hắn từ khi còn nhỏ, là tình cảm thanh mai trúc mã nên hắn cũng không so đo với cô nàng, hắn coi cô như em gái mà chăm sóc, chứ nếu hắn xem cô là một người con gái, thì hắn đã sớm lười để ý đến cô nàng.
Vì thế hắn đành phải nói thầm một mình, "Chuyện đau khổ nhất trên thế giới này không có gì hơn một anh hùng đã bạc đầu, một người xinh đẹp đã đến tuổi xế chiều a......"
Hắn lấy lại tinh thần, tỉ mỉ đánh giá ông lão ngồi ở giữa dãy bàn giáo sư kia, trong đầu thì nghĩ đến bộ dáng lúc trẻ của giáo sư Dumbledore.
Không có nhiều người dám trực tiếp nhìn thẳng vào chỗ ngồi của các giáo sư, Dumbledore nhìn thẳng vào đôi mắt màu xám đang tập trung kia, và nở một nụ cười nhân hậu.
Harry Potter thì không có may mắn như vậy, cậu né tránh ánh mắt của giáo sư môn phòng chống nghệ thuật hắc ám Quirrell người đang đội một cái khăn trùm đầu, nhưng lại không cẩn thận nhìn thấy ánh mắt của giáo sư độc dược đang ngồi ở bên cạnh, dọa cậu sợ hãi tới mức ra một thân mồ hôi lạnh.
Cho dù sống lại một lần, giáo sư Snape vẫn là cơn ác mộng đối với cậu.
Mặc kệ lượng máu của cậu đầy bao nhiêu, chỉ cần nhìn thoáng qua khuôn mặt Snape thì cũng có thể chém rớt một nửa lượng máu của cậu trong một giây đồng hồ, nếu nhìn thẳng vào đôi mắt đó, Harry nghĩ rằng cậu sẽ lập tức chết ngay tại chỗ.
—— so với Snape, Harry càng nguyện ý đối mặt với cái ót của Quirrell hơn.
Mặc kệ là đời trước hay là đời này.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!