Khuynh Diễm ngồi dậy, chỉnh sửa lại y phục bị Quân Hoa kéo đến lộn xộn, chậm rãi đi ra ngoài.
"Có việc gì?"
Hữu Vân kéo Khuynh Diễm đến chỗ tương đối vắng vẻ, nhìn ngang nhìn dọc chắc chắn không có ai, mới bắt đầu lo lắng nói.
"Khắp nơi đang tràn ngập tin tức ân nhân sinh ngày chí âm, mệnh mang chữ Sát. Hiện tại cả ma tộc và tông môn đều đang muốn bắt người!"
Khuynh Diễm không chút bận tâm: "Biết thì càng tốt." Skill đồ sát đáng tự hào, phải đem khoe!
"Ân nhân, chẳng lẽ... tin đồn là thật sao?" Hữu Vân mở to mắt không thể tin.
"Thế nào? Ngươi sợ?" Khuynh Diễm nhướng mày cười.
"Có chút..." Hữu Vân ngập ngừng, nói không sợ là nói dối, ai lại không lo ở gần Sát mệnh sẽ gánh chịu cái chết.
Nhưng làm ma tu không thể không có nghĩa khí!
"Hiện tại ân nhân về Đông Thanh Tông sẽ gặp nguy hiểm, người cứ ở tạm nhà ta lánh nạn, ta chuyển đi nơi khác là được." Ở gần cô sẽ bị liên lụy, hắn làm vậy cũng đã là tận tình tận nghĩa rồi.
Khuynh Diễm hơi suy nghĩ một chút, nói: "Nhà này bán bao nhiêu linh thạch? Ta mua."
Hữu Vân vốn luôn liên tục đổi chỗ ở, cũng không có tình cảm quê hương gì. Có thể bán lấy linh thạch còn hơn tặng không, hắn vừa nghe đã lập tức đồng ý.
Khuynh Diễm mua nhà xong thì trở về phòng, nhìn thấy Quân Hoa đang thất thần ngồi trước gương.
Hắn nghe tiếng động liền ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt tràn ngập không hiểu, giơ tay chỉ vào môi mình: "Tại sao nó lại đỏ như vậy?" Còn sưng nữa.
Khuynh Diễm: "..."
Ta nói là do tối qua ta hôn hắn hơi nhiều, vậy thì có bị ăn vạ không?
"Đỏ không tốt sao? Màu đỏ rất đẹp! Sư phụ còn có ý kiến?" Khuynh Diễm hung dữ hỏi.
Quân Hoa: "..." Nhưng tự nhiên lại có màu đỏ là bất thường mà.
Sao nhìn cô giống như đang che giấu gì đó vậy?
"Tạm thời chúng ta ở đây một thời gian, không về Đông Thanh Tông, sư phụ cảm thấy thế nào?" Khuynh Diễm nhanh chóng đổi chủ đề.
"Được." Quân Hoa gật đầu.
Ở đâu cũng đều không quan trọng, chỉ cần hắn được ở cùng cô.
Quân Hoa vừa mới gật đầu xong thì nhíu mày, khó khăn nói: "... Nhưng mà Tử Ngưng còn ở Đông Thanh Tông."
"Hắn ở đâu thì liên quan gì đến sư phụ?" Khuynh Diễm có chút bực bội.
Mở miệng là Tử Ngưng Tử Ngưng!
Có giỏi thì mi đi tìm hắn ăn vạ đi, bám theo ta làm gì?
\[Kí chủ, đại nhân vật là bị khế ước nô lệ khống chế mà...\] Hệ Thống ngoi lên nói lời biện hộ, nó sợ im lặng thêm chút nữa, kí chủ sẽ thật sự ném đại nhân vật ra đường.
"Nàng đừng tức giận, sau này ta sẽ không để ý đến Tử Ngưng nữa." Quân Hoa nhỏ giọng nhận lỗi.
Hắn phải cố gắng chống lại khế ước, hắn không thể để mình mãi bị khống chế!