Ngày tháng ở trấn Thanh Trì bình yên trôi qua, ngôi nhà nhỏ này chỉ có Quân Hoa và Khuynh Diễm, nhưng thành phần khách ghé qua thì rất đa dạng.
Đầu tiên là ma tộc, cứ cách định kỳ sẽ đem sổ sách đến báo cáo số linh thạch họ kiếm được, người không đạt chỉ tiêu sẽ bị Khuynh Diễm bắt ở lại làm nông, sản xuất rau củ quả đi bán đem tiền về cho cô.
Cả trấn Thanh Trì này đều là đất của Khuynh Diễm, ma tộc cày ruộng đến mòn mắt, thề lần sau doanh số nhất định tăng cao, tuyệt đối không để mình bị làm việc không công nữa!
Người thứ hai hay ghé thăm, là Hữu Vân, chủ cũ căn nhà này.
Hắn thay mặt gia gia đến chuộc lại thanh đao Khuynh Diễm đang giữ. Gia gia hắn đã trở về sau khoảng thời gian dài mất tích, còn nói thanh đao kia là vật sở hữu của ông.
Nhưng Khuynh Diễm đời nào đưa lại. Đao đã nằm trong tay cô, muốn lấy? Đưa tiền đây!
Có điều hai ông cháu Hữu Vân quá nghèo, chỉ có thể mỗi tháng ghé qua góp một ít, chờ ngày đủ số mới được lấy đao về.
Rất khổ sở!
Nhóm người thứ ba là Hàn Cảnh và Mộc Bối, cách năm ngày ba bữa lại chạy đến đem tin tức tông môn kể cho Khuynh Diễm.
Hôm nay trưởng lão này thay trời hành đạo bị dân chúng ném rau cải, ngày mai trưởng lão kia đòi khai chiến bị dân chúng dán ảnh truy nã.
Hàn Cảnh và Mộc Bối kể đến vô cùng sinh động, vô cùng đặc sắc.
Khuynh Diễm đến tối thì tiễn khách, bước ra sân sau liền thấy Quân Hoa đang ngồi một mình ngắm trăng.
Bên cạnh hắn là gốc hoa lê mà cô chuyển từ Tuyệt Tình Phong về, cánh hoa trắng mỏng manh, nhẹ bay theo gió đậu lên y phục hắn.
"Bọn họ đi rồi sao?" Quân Hoa vẫn nhìn trăng trên cao, giống như tùy ý nói một câu.
Khuynh Diễm dừng lại một chút, nghi hoặc hỏi: "Sư phụ không thích họ đến?"
Quân Hoa mím môi, im lặng không trả lời.
Nhưng Khuynh Diễm nhìn ra được qua thái độ của hắn.
"Sư phụ không thích thì sau này ta nói họ không đến."
"Ta không phải không thích, ta chỉ..." Quân Hoa dừng lại, giống như không biết nói tiếp thế nào, nhỏ giọng ngập ngừng: "Họ kể chuyện rất hay."
"Cho nên?" Mi lại nghĩ linh tinh gì nữa?
"Ta không giỏi trò chuyện, ta sợ... nàng sẽ thích họ, không thích ta."
Khuynh Diễm rất muốn nói cô vốn không thích bất kì ai, nhưng Hệ Thống lại liều mạng ngăn cản.
Khuynh Diễm linh hoạt chuyển lời: "Dù thế nào thì họ cũng không thay thế được sư phụ." Chỉ có mi mới là chìa khóa linh hồn ta.
Quan trọng hơn tất cả những người khác.
"Thật sao?" Ánh mắt Quân Hoa có tia sáng nhỏ.
Khuynh Diễm gật đầu: "Thật."
Dễ lừa như vậy, rất rốt.
Cũng rất đáng yêu!
"Ngày mai ta đi Bích Hải Sơn có việc, hắc y nhân sẽ đến chơi cùng sư phụ."
"Ta đi cùng nàng được không?" Quân Hoa hơi nài nỉ.
"Không được." Khuynh Diễm tỏ vẻ không thương lượng.
Quân Hoa hơi ủ rũ, tháng nào cô cũng đi Bích Hải Sơn, sau đó để Tử Ngưng đến ở cùng hắn.
Hắn không thích Tử Ngưng, tên đó cứ đến là ép hắn uống thuốc.