"Thế nào? Không phải nói muốn cùng tôi ở đây cả đời sao?" Khuynh Diễm tỏ vẻ nghi hoặc.
Chưa gì đã sợ rồi à?
Như vậy là không được nha, ta còn đang dự định phòng tối play đấy!
Tử Liên rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, khóe môi giương lên đầy ẩn ý: "Có một chuyện em không biết, đó là... em đã không còn khả năng biến hóa thành con người."
Khuynh Diễm gần như ngay tức khắc nghĩ ra nguyên do: "Tối qua nhân lúc tôi ngủ, anh đã động tay động chân với tôi?"
Tử Liên không thừa nhận, nhưng cũng không phủ nhận, hắn chỉ mỉm cười nhìn cô.
Khuynh Diễm rơi vào trầm mặc.
Thái độ này của hắn chính là thừa nhận.
Hắn muốn nhốt cô cả đời.
Nhưng bạch xà đã nói, hắn không gần nữ sắc.
Vì vậy, hắn tuyệt đối sẽ không để cô trở thành hình dạng con người.
Tử Liên đối với cô, chỉ đơn thuần là mong muốn chiếm hữu, chứ không hề có tình cảm như các thế giới trước.
Hắn xem cô như một vật nhỏ đáng yêu, thứ mà hắn muốn giữ bên cạnh.
Nếu cô thuận theo hắn, ít nhất hắn sẽ để cô làm hồ ly, cho cô tự do suy nghĩ và có cảm xúc.
Còn nếu cô đối nghịch hắn, sớm muộn hắn cũng biến cô thành con rối vô hồn, sau đó giam giữ thân xác cô.
Bằng bất cứ giá nào, cũng phải khiến cô ở cạnh hắn! Không được thoát ly hắn!
Khuynh Diễm sẽ sợ hãi sao?
Không đâu.
Bởi vì đây là những chuyện cô đã và vẫn đang làm với Tịch Dạ.
Tử Liên ở thế giới này, giống y hệt bản sao của cô. Cách hắn đối xử với cô, tương tự như cách cô đối xử với Tịch Dạ.
Chăm sóc, bảo vệ, nhưng chiếm hữu và không có tình cảm.
Tịch Dạ đang muốn ẩn ý điều gì sao?
Hắn chỉ đang mô phỏng tính cách cô, hay vốn dĩ bản chất của hắn là cùng một loại người với cô?
Tử Liên nhìn thấy ánh mắt Khuynh Diễm hiện vẻ thất thần, nên nghĩ rằng mình đã dọa cô sợ hãi.
Rõ ràng là cố tình hù dọa cô, nhưng bây giờ lại đột nhiên cảm thấy không đành lòng.
Tử Liên dịu giọng dỗ dành: "Em đừng sợ, chúng ta vẫn có thể cùng nhau trao đổi."
"Em thả tôi ra khỏi đây, tôi sẽ mở cấm thuật trên thân thể em, để em tiếp tục tu luyện thành hình người."
Hắn nói rất nghiêm túc, cứ như hắn sẵn sàng dâng lên cả trái tim để cam kết, rằng hắn nhất định tuân thủ lời hứa hôm nay.
Tầm nhìn của Khuynh Diễm khôi phục tiêu cự, nhếch môi phun ra hai chữ: "Không tin."
Cô vốn không giữ chữ tín, nên cô rất chắc chắn, hắn cũng sẽ không!
Càng tỏ ra đáng tin, chính là càng không thể tin tưởng!
Đây đại khái là loại cảm giác đang đấu trí đấu dũng với chính bản thân mình.
Cô nhắm mắt cũng đoán được hắn nghĩ gì, hành động tiếp theo của hắn là gì.
Nhưng dù cô có vắt hết chất xám cũng không biết phải làm thế nào để thu phục hắn?
Mức độ cường thế của chính mình nhiều đến đâu, Khuynh Diễm tự hiểu rất rõ.
Bây giờ Tử Liên cũng tương tự cô...
Tiểu nhân dưới đáy lòng Khuynh Diễm giơ hai tay ôm đầu gào thét.
Chết tiệt chết tiệt chết tiệt!
Tại sao lại ném cho ta một đề bài khó thế này?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!