TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sáng sớm, ánh nắng chan hòa, ấm áp mang theo hương vị tươi mát của ngày xuân chiếu xuống mọi con đường, dòng người hối hả đổ ra phố, học sinh thì nhanh chân đến trường để bắt kịp tiếng trống vào học, công nhân vội vã chuẩn bị đi làm, ai ai cũng cố gắng đuổi theo nhịp sống của xã hội.
Những tưởng ánh sáng ấy có thể xuyên qua mọi thứ nhưng nó lại phải bỏ cuộc dừng chân trước tấm rèm cửa bằng lụa, khiến cả căn phòng vẫn bị bóng tối bao phủ.
Mà chủ nhân của căn phòng ngủ được trang trí theo phong cách Châu Âu vừa bắt mắt vừa hiện đại này vẫn đang đánh cờ với Chu Công(*) trên chiếc giường king size(*) yêu thích của mình.
Hai mắt cô gái nhắm chặt, đôi tay dang rộng sang hai bên, tấm chăn bông sau một đêm bị dày vò đã nhăn nhúm không thể tả nổi, áo ngủ thượng hạng được dệt bằng tơ lụa không che được đôi chân dài thon gọn kia.
Nhìn chung tướng ngủ của cô gái ấy không quá xấu nhưng cũng không được gọi là đẹp.
Máy lạnh vẫn chạy đều, từng cơn gió mát lạnh tỏa ra khiến người trên giường vô cùng thoải mái, cô gái xoay người, cái trán trơn bóng cọ cọ vài cái lên ga dường mềm mại, bỗng...!
[reng....reng....reng....reng....reng....reng....reng...]
Tiếng chuông đồng hồ vang lên khắp phòng, ồn ào đến mức người con gái đang ngủ say kia phải cau chặt mày.
Chuông đồng hồ reo liên tục khoảng năm phút mới chịu dừng lại, tưởng như đã chịu thua vị chủ nhân thích ngủ của mình, nào ngờ lúc này một giọng nói tràn đầy sức sống, hữu lực gọi lớn.
[Ký chủ, ký chủ, ký chủ.
Sáng rồi dậy thôi!]
[Ký chủ, ký chủ...!Trời sập rồi!]
Tiểu Hoa vốn còn đang háo hức muốn đi chinh phục đỉnh nhân sinh với ký chủ, vừa nhìn thấy cảnh tượng ký chủ ngủ quên trời quên đất, hắc tuyến liền giăng đầy mặt.
Sao nó lại cảm thấy ký chủ càng ngày càng đi theo con đường làm mực một nắng vậy?
Chỉ biết ăn, ngủ rồi đi phơi nắng!
Thời gian an dưỡng trong bệnh viện, ký chủ luôn lười biếng nằm ì trên giường, đồ ăn đưa tận miệng, nước uống đưa tận tay, đã ngồi thì không đứng, đã nằm thì không ngồi, bộ dáng hận không thể làm mực một nắng ngay lập tức.
Như vậy thì cũng thôi đi, dù sao ký chủ cũng phải có thời gian thích ứng.
Nhưng tối qua ký chủ đã nói phải đi làm đó!
Còn nói hôm nay sẽ là một ngày thú vị!
Thú vị đâu?
Hân hoan đâu?
Trong khi Tiểu Hoan đang chuyên tâm bổ não, An Nhiên bên này bị làm phiền, bất giác co người, hai mắt đang nhắm chặt từ từ mở ra.
Cảm giác ê ẩm truyền khắp cơ thể.
Lông mi khẽ run che đi bóng tối ẩn hiển nơi đáy mắt.
An Nhiên khó chịu, cắn răng nói từng chữ: "Tiểu Hoa Hoa, ngươi phiền quá!"
Giọng điệu của cô nhẹ nhàng mang theo chút nóng nảy.
Hệ thống đang vô tư suy nghĩ bỗng nhiên bị gọi tên cảm thấy vô cùng hoang mang.
Ký chủ bị sao vậy?
Sao tự nhiên lại nổi giận?
Không lẽ ký chủ cũng bị bệnh rời giường của nhân loại?
Không thể nào!
Ký chủ có phải con người đâu!
Làm sao mắc bệnh được!!!
Không thể nào!
Không thể nào!
Chắc chắn hình thức bắt đầu câu chuyện của nó và ký chủ sai rồi!
Phải bình tĩnh! Phải bình tĩnh! Bình tĩnh cái quỷ!
Chỉ giây lát, Tiểu Hoa lại bước lên con đường nghi ngờ với thế giới.
Bỏ lại một câu không đầu không đuôi, sau khi điều chỉnh lại cảm xúc của mình, An Nhiên chậm rãi bước vào phòng tắm, từ tốn đánh răng, rửa mặt.
Làm vệ sinh cá nhân xong xuôi thì kim đồng hồ cũng đã chỉ 6:30.
Khi An Nhiên đặt bước chân đầu tiên ra phòng khách thì đúng lúc tiếng chuông cửa vang lên.
An Nhiên vừa mở cửa.
Một người đàn ông khôi ngô, cao khoảng 1m8, mặc vest đen liền cung kính cúi đầu chào cô.
An Nhiên chỉ cần nhìn thoáng qua đã nhận ra người đàn ông trước mặt này chính là Liêm Thanh, trợ lý đắc lực kiêm vệ sĩ của anh hai nguyên chủ, cô im lặng, lùi về sau hai bước để chừa đường đi cho anh ta.
Liêm Thanh không vì khuôn mặt lãnh đạm cùng thái độ lạnh lùng của An Nhiên mà mất hứng, vẫn cung kính, mang theo một đoàn người và đồ đạc ở đằng sau tiến vào.
" Vì có công tác đột xuất nên nhị thiếu gia không thể đến được chỉ đành sai tôi đến thay.
Đây là tất cả quần áo mà ngài yêu cầu.
Nếu ngài còn có bất cứ vấn đề gì khác có thể nói với tôi, tôi sẽ thay ngài chuẩn bị."
Theo tiếng nói của người đàn ông, một đám người bày hàng loạt kệ đựng đồ ra trước mặt của An Nhiên.
Đến tận lúc này, An Nhiên mới nhớ tới chuyện tối hôm qua.
Từ lúc bắt đầu cô đã biết nguyên chủ rất nhàm chán, cuộc sống luôn đi theo quy luật đã được lập trình trước, không chút thú vị mà cô lại là một người thích những thách thức, càng khó lại càng muốn thử nhưng dù đã chuẩn bị tinh thần trước thì lần đầu tiên đặt chân vào phòng thay đồ của nguyên chủ, hai mày của An Nhiên vô giác cau chặt, vẻ mặt khó chịu lướt qua một loạt trang phục trắng đen, đơn sắc được ủi thẳng tắp, sau đó vô cùng quyết đoán lấy chiếc va li để trong góc ra, đem tất cả quần áo bỏ vào trong, rồi đóng va li lại, đặt về chỗ cũ.
Sau đó cô đã gọi điện nhờ anh ba chuẩn bị quần áo cho mình.
Nhưng cuối cùng, không biết tại sao bản thân lại quên mất chuyện này.
Cô nhìn hàng loạt trang phục được đặc chế đỏ rực như lửa trước mặt.
Vô cùng ưng ý.
Gật gật đầu.
Bạn đang đọc bộ truyện [Xuyên Nhanh] Ký Chủ Thật Không Đơn Giản tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Xuyên Nhanh] Ký Chủ Thật Không Đơn Giản, truyện [Xuyên Nhanh] Ký Chủ Thật Không Đơn Giản , đọc truyện [Xuyên Nhanh] Ký Chủ Thật Không Đơn Giản full , [Xuyên Nhanh] Ký Chủ Thật Không Đơn Giản full , [Xuyên Nhanh] Ký Chủ Thật Không Đơn Giản chương mới