Diệp Trăn ngồi bên cạnh Tiêu Văn, trên đùi là một quyển tạp chí kinh tế tài chính —— cách nhà giàu kinh doanh, tạp chí kinh tế tài chính là
không thể thiếu, ngay cả nội dung thảo luận cũng xoay quanh vấn đề về
tài chính và chính trị.
Cô tùy ý lật xem, Tiêu Văn nói chuyện một hồi, có tâm muốn giảng hòa với cô, nói: “Em hiểu sao?”
Diệp Trăn đặt quyển sách lại, trừng mắt nhìn anh nói: “Đương nhiên là không hiểu.”
Tiêu Văn muốn cười.
Diệp Trăn ném quyển sách lại trên bàn trà trước sô pha, phát ra tiếng va
chạm rất nhỏ khiến cho Tiêu Văn thật sự bật cười: “Em không học thì
đương nhiên sẽ không hiểu.”
“Không hiểu thì không hiểu, dù sao tôi cũng không dựa vào cái này để kiếm cơm.”
Cô tựa má vào tay vịn trên ghế sô pha, hai chân dài trắng nõn chồng lên
nhau đung đưa, bàn chân nhỏ nhắn đi đôi giày thêu cùng màu, mắt cá chân
tinh xảo đáng yêu, bởi vì có chút nhàm chán nên lại có thêm vài phần
lười biếng.
Tiêu Sách ngồi bên tay phải của cô, cầm tách trà
trong tay một cách tao nhã, anh khẽ cụp mắt xuống, nhìn thấy đôi chân
thanh tú của người phụ nữ đang đung đưa, đung đưa, lại đung đưa.
Tiếu Dương nói: “Nếu như chị ba cảm thấy nhàm chán thì hãy chơi mạt chược với chị cả và những người khác đi.”
Diệp Trăn nhăn đôi mày lá liễu, “Tôi cũng muốn vậy, mỗi lần tôi chơi mạt
chược với chị dâu và những người khác thì vận may của tôi lại giống như
là bị chó ăn, dù có đuổi theo thì vui vẻ cũng không bắt lại được. Không
giống như chị dâu, vận may rực rỡ giống như là mua được Thần Tài, tôi
không đi.”
Những lời của cô khiến cho mọi người cảm thấy buồn cười.
Tâm trạng của Tiêu Hoa rất tốt, nói: “Không sao, chị cứ đi đi, em sẽ bảo chị cả nhường chị một chút.”
Diệp Trăn nghiêm túc suy nghĩ, “Quên đi, chị dâu cũng không thể nhường tôi
hết lần này đến lần khác, nếu như lần này tôi thắng quá nhiều rồi lại
kiêu ngạo không không coi ai ra gì, rồi bị chị dâu quay lại giết thì tôi sẽ khóc không ra nước mắt mất!”
Tiêu Dương nhỏ tuổi hơn Diệp
Trăn, năm nay mới hai mươi tám, cũng là người hoạt bát nhất, lập tức bị
Diệp Trăn chọc cho cười ha hả, “Chị ba, chị không giống như ở trên
phim.”
“Tôi ở trong phim như thế nào?”
“Chị ở trong phim chính là…… Nữ thần! Nữ thần lạnh lùng!”
“Có vẻ như phim của tôi không được hay cho lắm, tôi diễn nhiều vai như vậy
nhưng lại chỉ khiến cho người khác cảm thấy tôi là một nữ thần lạnh
lùng.”
Cô đột nhiên đứng lên, đôi chân dài thon thả thẳng tắp,
trắng nõn như ngọc, rõ ràng là rất bình thường, nhưng khi ở trên người
Diệp Trăn thì lại có một loại gợi cảm và quyến rũ không thể giải thích
được.
Diệp Trăn nhìn về phía Tiêu Sách: “Cậu năm, để tôi đi qua một chút.”
Đây là một bộ ghế sô pha được bài trí bao quanh, Tiêu Sách ngẩng đầu nhìn
Diệp Trăn, người phụ nữ mỉm cười với anh, anh nâng kính lên, gác hai
chân sang ngang: “Chà.”
Anh cảm nhận được đôi chân mềm mại của
người phụ nữ lướt qua đầu gối mình, ánh mắt anh nhìn thẳng vào vòng eo
thon thả của người phụ nữ, hõm eo sâu thẳm, dáng người mềm mại lại uyển
chuyển nhẹ nhàng, khi đi ngang qua còn tỏa ra mùi thơm.
Tiếu Dương kinh ngạc nói: “Chị ba đi đâu vậy?”
Diệp Trăn: “Tìm chị dâu đánh bài.”
“……???”
Tiêu Văn thở dài, từ sau khi bắt được anh ngoại tình, tính tình của người phụ nữ này thật sự là nghĩ cái gì thì muốn cái đó.
Quả nhiên là Diệp Trăn đi tìm chị dâu để đánh bài, không bao giờ quay lại lĩnh vực của đám đàn ông.
Tiêu Sách nhấp một ngụm trà, sắc mặt tối sầm lại.
Ít ai biết Tiêu Sách là một người mê chân.
Mấy người đàn ông đang hăng say nói chuyện, chị dâu thứ hai cười ha hả đi
tới, chế nhạo Tiêu Văn nói: “Sau này đừng dễ để cho vợ cậu đánh bài.”
Tiêu Văn nói: “Sao vậy?”
Chị dâu thứ hai nói: “Còn làm sao nữa, lại bị chị dâu bắt nạt rồi! Các cậu
nói xem Diệp Trăn này bình thường trông cũng là một cô gái rất thông
minh, nhưng tại sao khi đến bàn mạt chược thì cô ấy lại trông giống như
một đứa trẻ như vậy, chơi cũng quá kém! Chơi ba năm mà vẫn không thắng
nổi một lần!”
Tiêu Văn bất lực cười cười, Tiêu Dương nói: “Chị ba nói may mắn của chị ấy đã bị chó gặm mất rồi!”
“Hừ, lại còn lý do. Cậu ba, cậu còn không đi xem vợ cậu đi?”
Tiêu Văn gật đầu muốn đi, nhưng trong tay lại có một cuộc điện thoại, khi
vừa nhìn thấy ID người gọi, anh liền đứng dậy đi ra ngoài trả lời.
Tiêu Dương đánh bài không tốt lắm, lôi kéo Tiêu Sách ở bên cạnh: “Đi, xem bài cho chị ba.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!