Bước vào cửa hang là một chàng trai trẻ cao gầy trên người mặc một chiếc quần jean dài rộng, áo sơ mi dài tay bên trong áo hoodie bên ngoài, trên vai vác một chiếc ba lô xẹp lép. Đi bên cạnh cậu ta là một chú chó chăn golden trông có vẻ gầy guộc. Họ thấy cô tỉnh lại cũng không nói gì chỉ tiến vào ngồi bên cạnh đống lửa. Thời tiết khắc nghiệt, khác biệt giữa ngày và đêm vô cùng lớn. Buổi sáng nóng như muốn cháy da cháy thịt, đến khi về đêm nhiệt độ lại xuống thấp vô cùng, lạnh lẽo như cắt đến tận xương. Chàng trai nhìn cô gật đầu một cái rồi lại im lặng quay mặt về phía đống lửa vươn đôi tay đầy vết xước lại gần đó để sưởi ấm. Chú chó gối cằm lên đùi của cậu thở phì phò nhìn về phía đống lửa. Bạch Chỉ Nhi cảnh giác nhìn họ, bỗng một tiếng ọt ọt vang lên phá tan bầu không khí này. Cậu chàng nhìn gương mặt đang đỏ dần như gấc chính của cô giống như ngộ ra điều gì đó, lục lọi gì đó trong túi, một lúc sau móc ra nửa thanh chocolate còn dở đưa về phía cô. Bạch Chỉ Nhi vẫn luôn cảnh giác nhìn không dám nhận lấy. Hệ thống trong đầu vang lên: [Dù gì người ta cũng là người cứu cô, là người tốt. Không có độc đâu. Mau nhận rồi ăn dùm cái! Đói chết tới nơi còn màu mè.]
Hệ thống lải nhải ai oán. “Người khác cứu mi không phải lúc nào cũng là lòng tốt. Hơn nữa thức ăn bây giờ rất quý, có ai lại đi cứu một người lạ mặt rồi cho đồ ăn miễn phí không? Động não tí đi.” Tuy cô phản bác nó như vậy nhưng đôi tay thành thật của cô lại dè dặt vươn ra nhận lấy đồ ăn cửa chàng trai kia. Cậu ta thấy cô nhận lấy thanh chocolate thì không để ý cô nữa. Sau đó cậu lấy một túi nilong đựng xác một vài động vật họ gặm nhấm đã được xử lý sạch sẽ, dùng que nhọt xiên qua người chúng nó, đặt lên than đỏ bắt đầu nướng. Song phương không ai nói chuyện nữa. Cả hang động chỉ có tiếng lửa lách tách và mùi thịt nướng. Hệ thống thấy Chocolate trên tay cô thì bắt đầu châm chọc:
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!