<ol itemscope itemtype="http://schema.org/BreadcrumbList" class="breadcrumb"><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com" title="Đọc truyện online" itemprop="url">
<span itemprop="name">Truyện</span>
<meta itemprop="position" content="1" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/the-loai/ngon-tinh-35nb" title="Ngôn Tình" itemname="Ngôn Tình" itemprop="url">
<span itemprop="name">Ngôn Tình</span>
<meta itemprop="position" content="2" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/xuyen-nhanh-nu-chinh-vai-phan-dien-sau-khi-max-level" title="Xuyên Nhanh: Nữ Chính Vai Phản Diện Sau Khi Max Level" itemname="Xuyên Nhanh: Nữ Chính Vai Phản Diện Sau Khi Max Level" itemprop="url">
<span itemprop="name">Xuyên Nhanh: Nữ Chính Vai Phản Diện Sau Khi Max Level</span>
<meta itemprop="position" content="3" />
</a>
</li></ol>
Lâm Khai Dịch vô tội lại khó hiểu: "...Nhìn cái gì điên."
Hoa Vụ nhẹ nhàng leo lên đến đỉnh núi, chờ bọn Lâm Khai Dịch đi lên, Hoa Vụ cùng Tống Tẫn đã ngồi ở phòng ăn trên đỉnh núi ăn cơm.
Lâm Khai Dịch thở hồng hộc nằm sấp trên bàn: "Ta đi, các ngươi là người sắt sao? Cũng không chờ chúng ta... Ừng ực ừng ực..."
Lâm Khai Dịch một hơi uống xong một ly nước: "Mệt chết đi được."
Hoa Vụ sâu kín: "Lâm tổng, ngươi đây là thiếu rèn luyện nha."
Lâm Khai Dịch nắm tay, lộ ra cơ bắp của mình: "Ta đây còn gọi khuyết thiếu rèn luyện? Là các ngươi quá biếи ŧɦái được không hả? Tẫn ca thường xuyên chơi thì thôi, ngươi đây là xảy ra chuyện gì!!!"
Như thế nào một tiểu cô nương, chạy trốn còn nhanh hơn hắn. Nhìn bạn gái hiện tại của hắn đi, đây mới là cô gái bình thường được không?
Hoa Vụ suy nghĩ một chút, kết luận: "Chứng minh ngươi còn không bằng một cô gái?"
Lâm Khai Dịch: "..."
Lâm Khai Dịch cùng Hoa Vụ cãi nhau, căn bản không có bất kỳ mặt thắng nào.
Cuối cùng hắn lựa chọn câm miệng.
Lâm Khai Dịch ăn xong liền đặt lều trại.
Cơm nước xong, bóng đêm cũng vừa vặn đến, chậm rãi bao trùm phía lều trại.
"Nghe nói nơi này ngắm sao trời rất đẹp." Bạn gái Lâm Khai Dịch lên tiếng: "Em cũng muốn xem."
"Được được được được, đợi lát nữa cùng xem." Lâm Khai Dịch rất dễ nói chuyện.
Hai người hướng bên cạnh đi chơi.
Hoa Vụ lại trực tiếp đi tới lều trại, Tống Tẫn đi theo, nhắc tới yêu cầu của mình: "Anh cũng muốn ngắm sao."
"Đại nam nhân ngắm sao làm gì." Hoa Vụ chui vào lều trại: "Sau này em đưa anh đi xem thứ càng mãnh liệt hơn." "???" Tống Tẫn đầu đầy nghi hoặc: "Cái gì càng mãnh liệt hơn?"
"Tinh tinh trong sở thú nha, đây mới là thứ đàn ông các anh nên xem." Còn loại sao nào cô còn chưa thấy qua chứ, Hoa Vụ kiến thức rộng rãi cũng không phải rất muốn ở bên ngoài bị gió thổi lạnh.
Thật là nhớ chiếc lều trại ấm áp!
"..."
"Bạn trai người khác được xem, tại sao anh lại không được xem?"
"Sao anh lại muốn so sánh với bạn trai của người khác?" Hoa Vụ kỳ quái: "Anh lại không phải bạn trai của người khác."
"..."
Lời này còn có thể phản bác như vậy?
Hoa Vụ: "Lại nói bạn trai của người khác có được tiểu khả ái như em sao?"
Tống Tẫn: "..."
Tống Tẫn không biết nên phản bác như thế nào, ngồi ở trên ghế, nhìn nơi xa nhóm trai gái đang ôm ấp nhau.
Hoa Vụ không phản ứng hắn, lo làm việc của mình.
"Tống Tẫn."
"Ơi?" "Anh ngủ rồi à?"
"..." Các cặp tình nhân khác ở bên ngoài ngắm sao, hắn lại phải ở nơi này ngủ... Cũng không phải không được.
Tống Tẫn rửa mặt đơn giản, Hoa Vụ ý bảo hắn đi lên trước.
"Anh nhắm mắt lại trước."
"???" Tống Tẫn không rõ nguyên do, nhưng vẫn nghe lời, nhắm mắt lại.
Hắn nghe thấy thanh âm tắt đèn, trước mắt không có một chút ánh sáng nào, chỉ còn lại có bóng tối.
Sau đó hắn liền cảm giác được hơi thở của Hoa Vụ, cùng với cánh môi mềm mại hôn lên.
Hắn tưởng không thể ngắm sao, thì cô sẽ chủ động...
Còn chưa tưởng tượng xong, nhiệt ý đã rời xa, hắn bị đẩy ngã ở trên giường, nhưng mà người đẩy ngã hắn, lại không có tiếp tục.
"Anh mở mắt ra."
Tống Tẫn theo bản năng mở mắt ra, đôi mắt thích ứng vài giây, sau đó liền thấy ánh sao trời.
Lều trại bên ngoài một tầng là trong suốt, mở ra bên trong lại có một tầng, có thể ở trong lều trại thấy được sao trời. "Bằng không người xưa sao lại gọi là sao trời lều trại?" Hoa Vụ đi lên, nằm ở bên cạnh hắn: "Anh xem như thế này có phải hay thoải mái hơn không? Có đồ ngốc mới ở bên ngoài chịu gió lạnh."
Tống Tẫn trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Ngươi nói cô ấy không hiểu lãng mạn đi, cô ấy lại giống như rất hiểu.
Ngươi nói cô ấy hiểu đi, cô ấy lại giống như không hiểu.
—— Ngắm hoa trong sương mù ——
Ha ha ha, ban ngày bổ sung ~~
520 chương rồi nha, đổi mới đều là yêu các ngươi ~
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!