TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
(Xưng hô: y - Tạ Văn Hàm, hắn - tùy TH từng người)
Công việc đều là của nhóm đại lão này, bọn họ cùng học sinh chính là làm một cái bình phong, cùng trẻ nhỏ khu vực nghèo khó giao lưu học tập, hình thành một sự tương phản rõ nét, sau đó hấp dẫn càng nhiều người chú ý giáo dục sự nghiệp từ thiện.
So với học sinh khác trong lúc nhất thời không biết làm sao, Tạ Văn Hàm ngược lại giống như cá gặp nước, bằng vào lực tương tác cường đại trong khoảng thời gian ngắn liền đạt được hảo cảm một đám trẻ nhỏ.
Nơi này đã sớm nhận được tin tức, muốn nghênh đón những vị “Lãnh đạo” đến từ thủ đô, nơi này có người khả năng cả đời đều không được đi qua thủ đô, nghe đến hai chữ này trực giác liền sinh ra sợ hãi, bọn nhỏ cũng hoặc nhiều hoặc ít mang theo vài phần khiếp đảm. wattpad
Thi Giác Vinh ngay từ đầu còn tràn đầy năng lượng muốn làm một bộ phim bom tấn, khiến Tạ Văn Hàm lau mắt nhìn, vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị, nhưng lúc hắn vừa thấy nơi này quần áo rách nát, trên mặt đen như mực, trên người trẻ nhỏ còn mang theo một cổ mùi lạ, lập tức liền chịu không nổi,
Hắn không thích sạch sẽ, nhưng đứa trẻ dơ như vậy, hắn theo bản năng liền không muốn tiếp xúc a!
Không chỉ có Thi Giác Vinh, mấy học sinh khác cũng có chút hơi không khoẻ, nhưng rốt cuộc còn nhớ rõ nhiệm vụ bọn họ là gì, nín thở ngưng thần vẫn có thể cùng bọn nhỏ tiếp xúc.
Nhưng trong lòng, nhiều ít đều có vài phần không được tự nhiên hoặc không thoải mái, cho dù bọn họ nỗ lực che lấp, nhưng trẻ nhỏ ở khe núi mẫn cảm hơn so những người khác, liếc mắt một cái có thể nhìn ra những học sinh này không được tự nhiên, nhìn nhìn lại người ta bộ dáng sạch sẽ ngăn nắp, ngửi ngửi trên người chính mình mùi lạ kia, lập tức trong lòng liền dâng lên một cảm giác tự ti.
Loại tình huống này, các đại lão đã sớm nghĩ đến, bọn họ cũng hy vọng dùng loại tương phản mãnh liệt rõ ràng kêu lên mọi người đối những đứa trẻ đó chú ý, từ đó thúc đẩy giáo dục sự nghiệp từ thiện phát triển, chẳng sợ mỗi người dâng ra một khối tiền, Hoa Quốc bọn họ ước chừng có 1 tỷ 300 triệu dân cư, đến cùng chính là 1 tỷ 300 triệu!
Mà hiện tại tương đối xấu hổ, đột nhiên truyền đến một tiếng cười vui sướng nhẹ nhàng.
Mọi người theo bản năng mà nhìn qua.
Chỉ thấy một thiêu sạch sẽ sảng khoái đứng ở bên cạnh một cô gái nhỏ quần áo đơn sơ, cô gái nhỏ kia trong tay còn cầm dây mây, tựa hồ đang làm cái gì đó, mà thiếu niên cầm vòng hoa đan xong đặt tới trên đầu nàng, vòng hoa kia chỉ làm bằng cây liễu bình thường, mặt trên điểm xuyết một vài bông hoa nhỏ màu hồng, thập phần đơn sơ, nhưng lại phá lệ đẹp, mang theo cảm giác tươi mát lại tự nhiên.
“Anh đan đúng hay không?” Thiếu niên khóe môi nổi lên vài phần ý cười, khẽ thì thầm, “Có phải có vài phần tay nghề không? Đẹp hay không đẹp? Hử?”
Cô bé tay không tự chủ được mà vuốt ve cái vòng hoa trên đầu, có chút khiếp đảm mà liếc mắt nhìn thiếu niên một cái, sau đó gật gật đầu, lại nhanh chóng cúi đầu, không dám nhìn Tạ Văn Hàm.
Trong lòng thế nhưng nổi lên hương vị ngọt.
“Đẹp hay không đẹp nói ra mới được a, gật đầu là có ý gì ta?” Thiếu niên kéo dài âm điệu, cố ý làm ra bộ dáng mất mát, “Chẳng lẽ……Em không thích?”
“Không, không phải!” Cô bé có chút dồn dập mà ngẩng đầu lên, vội vội vàng vàng biểu đạt chính mình thích, kết quả vừa nhấc đầu liền nhìn đến thiếu niên bên môi cười, không tự giác mà ngây ra một lúc.
“Anh biết anh biết,” thiếu niên duỗi tay xoa xoa đầu nàng, trong giọng nói mang theo vài phần ý vị làm người an tâm, “Chọc em.”
“Không cần tức giận được không?” Hắn tươi cười ấm áp mà tự nhiên, tựa như anh trai nhà bên, làm người khác không tự chủ được mà yên tâm lại.
Cô chậm rãi lắc đầu, anh trai tốt như vậy, nàng như thế nào sẽ tức giận?
Mấy nhân viên công tác tự nhiên đem một màn này hoàn chỉnh mà quay chụp, bởi vì khoảng cách tương đối gần Tạ Văn Hàm, tất nhiên là quay được ý cười của hắn sạch sẽ lại ấm áp, hắn hoàn toàn không để bụng cô bé này trên người có bao nhiêu bẩn, mùi khó ngửi làm người ta không thể chịu đựng, không nói khoa trương chút nào, trên người tựa như mấy năm không tắm rửa, cameraman đều không tự chủ được mà nhíu mày, nhưng Tạ Văn Hàm lại hoàn toàn không thèm để ý, hắn tươi cười, không có một chút cố tình hay dối trá, bộ dáng sạch sẽ sáng ngời làm cho bọn họ trong lòng đều không khỏi sinh ra vài phần than thở.
Hơn nữa, trong mắt hắn không có nửa phần đồng tình hay thương hại, giống như trước mặt chỉ là một bé gái bình thường, toàn toàn đem nàng đặt ở ví trí bình đẳng đối đãi, càng làm cho bọn họ tự thấy mình không bằng.
Không khí có chút xấu hổ, Tạ Văn Hàm cùng cô bé này ở chung liền phá lệ hút mắt người , Tạ Văn Hàm nhặt lên dây mây của cô bé, cười nói: “Dạy anh thì sao?”
“Coi như cái vòng hoa kia là đáp lễ?” Tạ Văn Hàm hơi hơi nghiêng nghiêng đầu, ánh mặt trời chiếu vào trên mặt hắn, thiếu niên càng thêm sáng ngời.
Cô bé có chút sợ hãi gật đầu, nhưng trên mặt lộ ra ý cười rõ ràng.
Nàng không thích những nhóm cô chú cứ lâu lâu tới đỉnh núi chụp hình, những người đó rõ ràng một chút cũng không thích các nàng, lại còn mạnh trấn định mà ôm các nàng chụp ảnh, khi đó cười cỡ nào xán lạn, ảnh chụp xong liền ghét bỏ các nàng cỡ nào, sau đó điên cuồng mà chà lau làn da lộ ở bên ngoài, lại liếc mắt nhìn các nàng một cái, đều là bộ dạng ghét bỏ,
Mà trưởng thôn các nàng, các nàng còn phải đi phía sau cười làm lành, sau đó ăn nói khép nép mà khen ngợi những người đó, mà những người đó nhìn các nàng như nhìn đống rác rưởi, chán ghét cực kỳ,
Các nàng không phải kẻ ngốc, ngược lại, bởi vì lâu lâu có người tới đối với các nàng đều là biểu tình như vậy, các nàng đối với cảm xúc người khác càng mẫn cảm, nàng rõ ràng là cực kỳ chán ghét loại chuyện này, nhưng đối với anh trai nhỏ này, lại……
Nàng thật cẩn thận mà ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn anh trai nhỏ một cái, tựa hồ là chú ý tới nàng, cũng nở nụ cười, sáng ngời lại tự nhiên, không có một chút miễn cưỡng, MowSweet_wattpad
…… Nàng chán ghét những người vô duyên vô cớ tới nơi này, lại không chán ghét anh trai nhỏ này.
Bởi vì anh trai nhỏ, cũng không chán ghét nàng.
“Uê! Tạ Văn Hàm!” Thi Giác Vinh thấy bộ dạng Tạ Văn Hàm như cá gặp nước, trong lòng khó chịu, “Cậu còn không biết xấu hổ mà yêu cầu cô bé phải đáp lễ? Cậu không xấu hổ a?”
Động tác trên tay Tạ Văn Hàm ngừng lại, trong mắt hiện lên kinh ngạc, sau đó lại lộ ra buồn rầu cùng vô thố, camera đem cảm xúc biến hoá của Tạ Văn Hàm ghi lại, trong lòng đối Thi Giác Vinh tăng thêm phản cảm,
“Tôi……” Tạ Văn Hàm mới vừa nói một chữ, đã bị đánh gãy.
Cô gái nhỏ nhát gan khiếp nhược đột nhiên đứng lên, trong mắt mang theo nước mắt, rồi lại quật cường mà ngẩng đầu lên, lớn tiếng nói: “—— anh câm miệng!”
Một tiếng nói ra, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, Tạ Văn Hàm theo bản năng tiến lên, muốn đem cô bảo hộ ở sau người, cô lại bắt lấy góc áo hắn, lộ ra một cái đầu , hô: “Không được —— không được bắt nạt anh trai nhỏ!”
Nàng tựa hồ cực sợ, ngón tay run đến thập phần lợi hại, camera theo bản năng mà ghi lại cận cảnh đôi bàn tay bẩn thỉu, đen nhẻm lại gầy guộc ấy, Tạ Văn Hàm ngây ra một lúc, có chút dở khóc dở cười, sau đó xoay, nửa ngồi xổm xuống, dở khóc dở cười nói: “Tên đó không có bắt nạt anh.”
“Anh ta có!” Cô gái nhỏ ương ngạnh mà ngẩng đầu lên, nước mắt chảy xuống, khuôn mặt đen như mực trên vì nước mắt càng có vẻ khó coi, thiếu niên trong nháy mắt chân tay luống cuống.
“Hắn có hắn có hắn có, đừng khóc được không, ngoan ngoan ngoan, em không khóc được không, không khóc không khóc.”
Vừa mới còn là thiếu niên thành thục trong phút chốc liền chân tay luống cuống, hắn một bên dỗ dành cô gái nhỏ, một bên cầm tay áo mình đi lau nước mắt của cô, cô gái nhỏ nước mắt lại càng lúc càng nhiều, hoàn toàn không dừng được, càng làm Tạ Văn Hàm vô thố cực kỳ.
Bạn đang đọc bộ truyện [Xuyên Nhanh] Siêu Cấp Đại Não tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Xuyên Nhanh] Siêu Cấp Đại Não, truyện [Xuyên Nhanh] Siêu Cấp Đại Não , đọc truyện [Xuyên Nhanh] Siêu Cấp Đại Não full , [Xuyên Nhanh] Siêu Cấp Đại Não full , [Xuyên Nhanh] Siêu Cấp Đại Não chương mới