TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Phản ứng khoa trương của Ân Phụng làm mọi người hoảng sợ, tựa như đột nhiên phát bệnh động kinh.
Tay chân co giật, lăn lộn trên mặt sàn.
Vừa rồi còn là một người bình thường, bởi vì một câu của Phỉ Tì liền thành người có tinh thần thất thường?
Trong miếng Ân Phụng đều là: "Đừng đánh tôi", "Tôi sai rồi", "Cầu xin cậu đó".
Nghe tựa như gã đang lâm vào sợ hãi cực độ.
Berkeley tiến đến gần Phỉ Tì, khen tặng: "Lão đại thật trâu bò! Một câu liền dọa người phát điên!"
Phỉ Tì nghiêng đầu, con ngươi màu xám bạc liếc nhìn anh ta.
Berkeley nhanh chóng dùng tay che miệng lại, dùng sức lắc đầu.
Ân Hải mới đầu cũng cho rằng Ân Phụng là bị tên tuổi của thái tử dọa sợ, nhưng qua lâu rồi mà gã vẫn kêu thảm thiết không ngừng.
Ý thức được lại tiếp tục nháo như vậy, khẳng định sẽ làm cho Thái Tử không vui.
Ân Hải nhanh chóng quyết định, kêu hai bảo an đi vào bịt miệng Ân Phụng.
Đồng thời, Ân lão gia tử cũng gọi một cuộc điện thoại: "Bác sĩ Hồ, lập tức mang mấy liều thuốc an thần đến phòng khách!"
Miệng Ân Phụng bị nhét một chiếc khăn, rốt cuộc cũng an tĩnh lại, chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô.
Lão gia tử xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, cẩn thận nhìn Phỉ Tì một cái, lại nhanh chóng cúi đầu xuống.
Trăm năm sau khi ông ta tung hoành thương giới, lại bị khí thế của một người trẻ tuổi ép tới mức không thở nổi, mất mặt thật sự.
Nhưng hiện tại không phải là vấn đề mất mặt hay không mất mặt, cho dù phải trả giá mọi thứ, chỉ cầu Ân gia hôm nay có thể vượt qua cửa ải khó khăn là được.
Bác sĩ Hồ tới rất nhanh, vừa vào phòng khách liền thấy hai người cầm quyền của Ân gia đang quỳ trên mặt đất, thiếu chút nữa đi không vững.
Hôm nay rốt cuộc là nhân vật lớn nào tới, mới có thể làm hai vị đại lão dậm một chân là có thể khiến thương giới rung chuyển quỳ xuống.
Ông đang muốn ngẩng đầu nhìn......!
"Mau, tiêm một mũi thuốc an thần cho Ân Phụng!" Ân Hải khẽ quát một tiếng, lôi suy nghĩ của bác sĩ trở lại.
Bác sĩ Hồ kinh sợ cúi đầu, trái tim như sắp nhảy ra ngoài.
Ông chạy chậm đến gần Ân Phụng, lúc này mới phát hiện Ân Phụng đang bị người giữ chặt, trong miệng còn nhét một chiếc khăn.
Đồng tử Ân Phụng co rút, dại ra vô thần, nước mắt và nước mũi chảy đầy mặt, phát ra thanh âm ô ô kinh sợ.
Bác sĩ Hồ bị trạng thái quỷ dị của gã làm cho khiếp sợ không thôi, tại sao vị đại thiếu gia không ai bì nổi lại biến thành dáng vẻ này?
"Tiêm đi!" Ân Hải thật muốn đá chết bác sĩ.
Bác sĩ Hồ không dám trì hoãn nữa, lập tức lấy kim tiêm chuẩn bị tiêm thuốc an thần cho Ân Phụng.
Chất lỏng trong suốt chậm rãi chảy vào mạch máu, thuốc có hiệu quả rất nhanh, dùng mắt thường cũng có thể thấy Ân Phụng đang bình tĩnh lại.
Tay chân gã thả lỏng, thân thể cuộn tròn mở ra, ngay cả đồng tử sợ hãi cũng khôi phục lại bình thường.
Chỉ là khóe mắt điên cuồng tuôn ra nước mắt của gã vẫn không thể dừng lại.
Ân Hải nhìn dáng vẻ này của con trai, không đành lòng, nhưng vẫn lấy chiếc khăn trong miệng gã ra, nghiêm khắc phân phó: "Mau trả lời vấn đề của Thái Tử!"
"Hà Hoan ở đâu?" Phỉ Tì hỏi lại.
Ân Phụng ngơ ngẩn nhìn Phỉ Tì, hai chữ Hà Hoan tựa như ma chú, có thể gợi lên sợ hãi nằm sâu trong lòng gã.
Gã mấy ngày nay chỉ cần vừa đi vào giấc ngủ liền sẽ mơ thấy những chuyện thảm thiết ngày mưa bão đó.
Ở trong mơ, gã không ngừng bị Hà Hoan tra tấn.
Tay, chân, bụng, đầu......!Không chỗ nào may mắn thoát khỏi.
Đánh xong, gã liền bị Hà Hoan kéo lê đi dạo trong vườn hoa mưa to tầm tã, hạt mưa giống như đá nện vào miệng vết thương gã, làm gã đau đến mức như đang bị dày vò trong khổ hình.
Nếu chỉ là mơ thấy mấy cái đó thì còn tốt, cố tình hết thảy trong mơ đều như thật sự xảy ra.
Gã ở bệnh viện ở ba ngày, vết thương không chỉ không khỏi, thậm chí còn càng thêm nghiêm trọng.
Hiện giờ, gã 24 giờ đều phải dựa vào truyền dịch để duy trì mạng sống, mạch máu ở hai tay cũng sắp bị chọc thành cái sàng.
Không chỉ như thế, gã còn phải luôn dùng thuốc kích thích làm chính mình bảo trì thanh tỉnh, không dám ngủ.
Gã đã ba ngày chưa chợp mắt!
"Hà Hoan ở đâu?" Phỉ Tì thấy Ân Phụng vẫn là bộ dáng ngu si, kiên nhẫn khô cạn.
Ân Hải vẫn luôn âm thầm quan sát Phỉ Tì, thấy hắn khẽ cau mày, trước lúc Phỉ Tì động thủ liền tát Ân Phụng hai cái: "Hà Hoan ở đâu? Mau nói đi!"
Ân Phụng bị ông ta đánh mạnh đến mức hai mắt biến thành màu đen, vừa đánh xong, thuốc an thần liền hết tác dụng: "Tôi không biết, không biết!! Tôi không biết......!Không biết......"
Ân Hải bị bộ dáng điên loạn của gã doạ tới mức tay run: "Con, con làm sao vậy?"
Nhưng ông ta rất nhanh liền bình tĩnh lại, cắn răng nói với bác sĩ Hồ: "Lại tiêm thêm hai mũi, hôm nay thế nào cũng phải làm nó nói ra Hà Hoan đang ở đâu!"
Bác sĩ Hồ không dám trì hoãn, lập tức tiêm thêm hai mũi thuốc an thần cho Ân Phụng.
Ân Phụng rất nhanh lại khôi phục bình thường, nhưng hai mắt thanh tỉnh vừa thấy Phỉ Tì liền nhớ tới câu nói "Hà Hoan ở đâu?".
như ma chú của hắn.
"Tôi thật sự sai rồi, tôi cũng không dám nữa......!Hu hu, cầu xin, cầu xin cậu buông tha tôi......!Hu hu hu......"
Ân Hải chỉ cảm thấy khí áp bên người càng ngày càng thấp, ông ta sắp nghẹt thở rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Thành Omega Bị Bảy Alpha Từ Hôn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Thành Omega Bị Bảy Alpha Từ Hôn, truyện Xuyên Thành Omega Bị Bảy Alpha Từ Hôn , đọc truyện Xuyên Thành Omega Bị Bảy Alpha Từ Hôn full , Xuyên Thành Omega Bị Bảy Alpha Từ Hôn full , Xuyên Thành Omega Bị Bảy Alpha Từ Hôn chương mới