TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ánh mắt của Sở Thừa Tắc quá trấn định, Tần Tranh cũng hơi hoài nghi phải chăng mình đã hiểu lầm y, tuy nhiên những lúc thế này khí thế không thể yếu được.
Cô mím môi nói: “Hôm nay thiếp nghe người ta nói Vương cô nương nhà ở trên sườn núi vừa khóc vừa chạy từ trong nhà mình ra.”
Lúc này, cô vẫn không bán đứng Lư thẩm.
Lời của cô dường như làm Sở Thừa Tắc nhớ ra điều gì, ánh mắt của lạnh đi vài phần, thấy Tần Tranh sa sầm mặt thì ánh mắt ấy trở nên bất đắc dĩ.
Y đưa tay véo khuôn mặt cô.
“Nàng ta đã khóc chạy ra ngoài, ta làm sao để cho nàng ta vá áo chứ?”
Trước kia Tần Tranh hoàn toàn chưa bao giờ nghĩ đến khả năng Sở Thừa Tắc có thể may vá.
Không phải Lư thẩm vá, vậy thì chỉ có thể là người khác vá.
Bây giờ bị Sở Thừa Tắc hỏi, cô quên mất việc giải cứu cái má đang bị y véo.
“Lỡ như… hai người không chỉ gặp nhau một lần thì sao?”
Sở Thừa Tắc lại véo thêm vài cái, lần này lực mạnh hơn một chút, mãi đến khi cô không chịu được nữa phải quay mặt đi.
Y đưa hai tay đặt hai bên má, xoay mặt cô qua, nói: “Nếu nàng không nói nàng ta vừa khóc vừa chạy ra ngoài, ta còn không nhớ có người này nữa là, làm sao biết người ta họ gì.
Nàng ta làm màn thầu mang đến, ta không nhận, nàng ta đặt xuống rồi bỏ đi.
Ta lấy cho gà ăn nên nàng ta khóc chạy đi.”
Hai má Tần Tranh bị y véo đỏ hồng, môi cũng bị ép méo mó.
Ngoại hình cô vốn kiểu mỹ nhân lạnh lùng, giờ trông lại có vẻ hồn nhiên hơn nhiều.
Sở Thừa Tắc nhìn đôi môi son đang chu lên của cô, thất thần trong giây lát.
Tần Tranh không ngờ đây là một sự hiểu lầm mà mình đợi y cả đêm chỉ vì chuyện này, mặt cô hơi nóng lên.
Để vãn hồi mặt mũi, cô vờ như trấn định, nói: “Thì ra là thế, là thiếp đã hiểu lầm tướng công.
Có điều từ nay, nếu tướng công nhìn trúng cô nương nhà nào thì cứ nói với thiếp, nếu để lời đồn truyền đi lung tung, làm ảnh hưởng đến danh dự của cô nương kia thì cũng không hay… Ừm…”
Sở Thừa Tắc đột nhiên phong kín môi cô, bàn tay véo hai má trở nên mạnh mẽ, kiên quyết.
Tần Tranh ngớ người.
Y trông bề ngoài có vẻ ôn hòa nhưng từ trong xương tủy lại toát ra sự lãnh đạm, tuy nhiên môi lại cực kỳ mềm mại.
Cánh môi chạm vào nhau, hơi thở của đôi bên nghe cũng rất rõ ràng.
Tần Tranh giống như bị làm phép, cả người cứng đờ ra đó, nơi duy nhất trên người có cảm giác chính là sự mềm mại dịu dàng nơi môi chạm môi.
Nụ hôn đầu của cả hai đời, đã mất.
Rõ ràng là chuyện trong thoáng chốc nhưng cô cảm thấy dường như rất dài.
Gió lùa qua khe cửa, ngọn nến trên bàn lay động, gần như sắp tắt.
Lúc Sở Thừa Tắc lui ra, Tần Tranh vẫn còn ngẩn ngơ chưa hoàn hồn lại.
Y nhìn cô một cái rồi dời mắt đi.
“Đừng có nói những lời làm ta giận nữa.
Nàng đang xem thường ta hay là xem thường mình đây?”
Nếu lúc này Tần Tranh bước tới nghe tiếng trái tim y thì sẽ biết nó đang đập nhanh như trống trận.
Sở Thừa Tắc muốn đứng dậy ra ngoài hóng gió nhưng lại bị Tần Tranh níu áo lại.
Y đứng lại, cụp mắt nhìn cô.
Bạn đang đọc bộ truyện Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước, truyện Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước , đọc truyện Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước full , Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước full , Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước chương mới