TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: Heo
Ánh trăng lọt vào phòng từ những kẽ hở trên rèm, uốn lượn chảy trên mặt giường, che khuất đi vẻ diễm lệ ôn nhu.
Giản Mộ nằm lỳ trên giường, hơn nửa khuôn mặt chìm vào trong chiếc gối mềm mại.
Tạ Bắc Vọng dùng ngón tay lau mồ hôi mỏng trên lưng, khiến Giản Mộ rùng mình một chút.
“Sờ ở đây cũng thoải mái?” Tạ Bắc Vọng trầm thấp nở nụ cười, như thể đã tìm được công tắc thần kỳ.
“Ngứa.” Giản Mộ vặn vẹo không cho hắn nói tiếp, mồ hôi ướt tóc mái buông xuống che hơn nửa đôi mắt đẹp.
“Khi nào thì cắt tóc?” Tạ Bắc Vọng vén tóc mái của Giản Mộ lên, cọ vào hàng mi dài đen dài.
Mí mắt Giản Mộ run lên, anh ngáp một cái, ngoan ngoãn nằm ở bên người Tạ Bắc Vọng, “Hơ khô thẻ tre xong mới có thể cắt đi.”
*hơ khô thẻ trẻ: khi một diễn viên đóng máy, hoàn tất nhân vật của mình
“Ngày mai đi diễn?”
“Ừ.” Giản Mộ hoãn lại sức lực, chống khuỷu tay lên, “Tôi đi tắm đây.”
“Đi đi.” Tạ Bắc Vọng vỗ vỗ cái mông trần trụi của anh, lôi kéo người nhận một cái hôn, hơi thở dính nị quấn quýt chốc lát, đột nhiên chia lìa, Tạ Bắc Vọng vươn mình xuống giường khoác áo ngủ lên.
“Anh đang làm gì vậy?” Giản Mộ quay đầu nhìn hắn một cái.
“Bật máy tính xử lý ít chuyện.”
“Ồ.” Giản Mộ thu hồi ánh mắt, ngay trước khi anh bước vào phòng tắm, Tạ Bắc Vọng lại đột nhiên nói, “Gần đây có kịch bản nào muốn diễn không?
“Lâm Đông gửi những cái đó tới à?”
“Ừm.”
“Thôi, không muốn diễn.” Giản Mộ mệt mỏi cười, “Ông chủ lớn cho tôi nghỉ ngơi một chút đi, để tài nguyên tốt phân phát đều cho những người khác đi.”
“Tùy theo em.” Tạ Bắc Vọng cũng không bắt buộc, nghe Giản Mộ từ chối liền không nói thêm nữa, chuyên chú nhìn chằm chằm máy vi tính.
Ánh sáng màn hình máy vi tính chiếu vào trên mặt, phản chiếu sâu hơn ngũ quan mạnh mẽ của hắn, Giản Mộ quan sát thêm hai giây, sau đó quay lưng đi vào phòng tắm.
Cánh cửa nhỏ chia hai người thành hai không gian, đối diện với gương trong phòng tắm, vẻ mặt của Giản Mộ trở nên ảm đạm.
Thời gian Giản Mộ rửa ráy không lâu lắm, thời điểm đi ra lại không nhìn thấy Tạ Bắc Vọng ở phòng ngủ.
Anh kéo áo ngủ lại, cất bước ra khỏi phòng, quả nhiên nghe thấy tiếng ho khan đang kìm nén của Tạ Bắc Vọng.
“Không thoải mái?” Giản Mộ nhíu mày, đi tới bên người Tạ Bắc Vọng, đưa cho hắn chén nước ấm.
Tạ Bắc Vọng không lên tiếng, hắn nuốt viên thuốc với nước.
“Ngày mai mấy giờ máy bay?” Tạ Bắc Vọng hỏi.
“10h.” Giản Mộ không di chuyển nhìn chằm chằm vào đôi mắt rũ xuống của Tạ Bắc Vọng.
“Ngủ đi.” Tạ Bắc Vọng đem chén nước thả xuống.
Giản Mộ vươn tay lau sạch vết nước trên khóe miệng, cúi người hôn một cái, dùng đầu lưỡi liếm khóe miệng, bị Tạ Bắc Vọng đè lại trao đổi nước miếng, vị đắng còn sót lại những viên thuốc được trao đổi trong lối đi hẹp này, gần như chỉ trong nháy mắt Giản Mộ nhíu mày lại.
“Cần gì phải trêu chọc tôi như vậy.” Tạ Bắc Vọng nhéo mông Giản Mộ, cười buông người ra.
Sau khi vị đắng trong miệng nhạt đi, Giản Mộ ngước mắt lên nói: “Không sao chứ?”
“Quan tâm đến tôi nhiều như vậy?” Tạ Bắc Vọng hỏi.
Bạn đang đọc bộ truyện Ý Động Lòng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ý Động Lòng, truyện Ý Động Lòng , đọc truyện Ý Động Lòng full , Ý Động Lòng full , Ý Động Lòng chương mới