TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tiêu Tự vừa dứt lời, trong viện lớn đã xì xầm to nhỏ, ồn ào đến hỗn loạn.
Họ đều cho rằng Vân Tuyết Lam thực sự đã bị xấu mặt rồi.
Còn nàng ta, vẻ mặt không thể tin vào tai mình, cũng không muốn tin.
"Sao có thể?!? Thất vương gia căn bản không có tình cảm gì với nàng ta."1
"Cô có vừa nghe thấy không? Cái này không phải dành cho nhị tiểu thư, mà là đại tiểu thư!"
"Nhị tiểu thư lần này thì bị làm cho bẽ mặt rồi, lại dám bạo gan tự nhận quà của Thất vương gia."
"Tình cảm giữa Thất điện hạ và đại tiểu thư tốt quá!"
"Nhưng hình như ta nghe đồn đại tiểu thư và Thất vương gia đã hòa ly rồi mà? Sao còn có chuyện qua lại này vậy?"
"..."
Những tiếng xì xào to nhỏ trong viện lớn đều nhằm thẳng vào hai vị tiểu thư họ Vân.
Vân Tuyết Lam á khẩu, nhất thời không phản bác được gì, mặt sa mày sầm đành câm lặng chịu nhục mà ngồi xuống.
"Hừ! Vân Tuyết Y! Con hồ ly nhà ngươi cứ đợi đó!"
Vân Tuyết Y đang thưởng thức món sốt cá ngon lành, vốn không có tâm trạng chú ý đến hắn, nhưng nghe chỉ đích danh mình, nàng liền dừng đũa.
"Cho ta?"
"Phải.
Tiểu thư! Vương gia đã tự tay chuẩn bị y phục cho người ngày mai vào cung."
"Hửm? Sao hắn lại biết là ta muốn vào cung? Thật kì lạ.
Từ lúc nào tên đó đã để tâm đến mấy chuyện vặt vãnh như này rồi?"
Nàng vốn có thắc mắc, nhưng sau đó lại gạt đi, nghĩ hắn làm thế chắc rằng lại là để giữ cho thể diện của hắn.
Tên vương gia này, cái gì cũng được, duy chỉ có hình tượng cao cao tại thượng vạn người phải e sợ, kính trọng là không bao giờ được phép thay đổi.
Nếu hắn muốn bày ra một vở kịch "tình chàng ý thiếp" như thế này trước mặt mọi người, nàng cũng không ngại mà "thuận nước đẩy thuyền" cùng hắn.
"Gửi lời tới Thất vương gia, ngài ấy đã vất vả rồi.
Lúc nào rảnh, ta nhất định sẽ đến thăm ngài."
"Vâng! Thuộc hạ sẽ chuyển lời."
Vân Tuyết Y sai người nhận lấy bộ nữ trang y phục.
Nàng đưa tay chạm thử, đây quả nhiên là chất vải hiếm có, gấm Tây Phương, một năm mới có một lần.
Nữ trang có trâm cài, vòng tay, giấy son,...!Đều là hàng tốt và có giá trị mua từ Túy Thanh Các.
Nàng không thể không phủ nhận, đồ của Thất vương gia không bao giờ là của rẻ tiền.
Nàng nhớ, có một lần có một vị tướng quân không được nhà vua trọng dụng, lại muốn thăng quan tiến chức, nên lấy lòng Thất vương gia, nói trong tay ông ta sở hữu một bức họa của Tống Khương Chi - họa sĩ nổi tiếng đương thời, khẳng định là bút tích thật, là đồ cổ lâu đời, muốn dâng lên cho hắn.
Hắn liền sai người kiểm tra, phát hiện ra là tranh giả.
Vị tướng quân ấy liền bị phế chức, lôi ra ngoài đánh đến mức gãy chân.
Về sau, không ai thấy cũng không ai biết ông ta ở đâu.
Nhìn vào tình cảnh đáng thương này, ai ai cũng phải rút kinh nghiệm, đồ dành cho Thất vương gia, không dâng tặng thì thôi, khi đã mang lên, tuyệt đối không được là đồ làm giả, kém giá trị.
Vân Tuyết Y liếc nhìn Vân Tuyết Lam, thấy nàng ta đang tức run người.
Rõ ràng là đang ganh ghét với nàng.
Nàng trong lòng đắc ý, cùng hạ nhân đi đến trước bàn ăn của Vân Tuyết Lam, tay đưa lên rồi nhẹ nhàng cầm lấy bộ y phục.
"Lam muội.
Thực tình, ta cũng có quá nhiều y phục rồi.
Đồ này ta cũng không thiếu.
Ta thấy muội rất thích nó, chi bằng ta tặng nó cho muội?"
Vân Tuyết Lam cắn răng, máu trong lòng nàng ta như đang sôi lên sùng sục.
Vân Tuyết Y đang khinh bỉ nàng ta một cách gián tiếp.
Bề ngoài thì tình tỷ muội thắm thiết, bên trong thì muốn nói rằng Vân Tuyết Lam chỉ xứng dùng lại đồ mà nàng đã vứt bỏ.
Quả thực, muốn đấu với thứ bạch liên hoa như nàng ta, phải dùng chút mưu kế.
Nàng ta ngồi trơ ở đó, bị Vân Tuyết Y dồn vào thế bị động.
"Tỷ tỷ.
Thực ra...!muội cũng không cần đâu! Lòng tốt của tỷ muội xin nhận.
Nhưng đồ tốt thế này, còn là quà của thất vương gia, nó xứng với tỷ hơn."
"Thế ư? Nhưng sao vừa nãy ta lại thấy muội có vẻ rất thích mà?"
Lần này Vân Tuyết Y đúng là đã làm cho nàng ta chạm đến cực hạn.
Không thể chịu nổi, nàng ta đập bàn đứng dậy, quên rằng đang còn có cha nàng ta và chư vị khách quý ở đây.
"Vân Tuyết Y.
Ngươi đừng quá đáng! Rõ ràng ngươi đang cố ý chế nhạo ta!"
"Nhị tiểu thư! Đại tiểu thư có ý tốt muốn tặng lại y phục cho người, sao người lại tức giận với nàng ấy?" - Liên Nhi xen vào.
Đúng như ý Vân Tuyết Y muốn, nàng ta đã không thể kìm chế bản thân.
"Chát!"
"Chỉ là một nô tì cỏn con cũng ở đây chất vấn bổn tiểu thư."
Nàng phối hợp theo mà ngăn cản Vân Tuyết Lam - "Lam nhi, muội làm gì vậy? Là lỗi của ta! Từ nhỏ ta chỉ có Liên Nhi bầu bạn, nếu muội muốn trút giận, hãy trút giận lên ta.
Bạn đang đọc bộ truyện Y Mộng Phù Dung tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Y Mộng Phù Dung, truyện Y Mộng Phù Dung , đọc truyện Y Mộng Phù Dung full , Y Mộng Phù Dung full , Y Mộng Phù Dung chương mới