TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Thiếu gia...!ngài đang nói ai ạ?"
Thuộc hạ A Hạo của hắn vốn khù khờ, không hiểu rõ ý tứ trong câu nói đó.
Nhưng chẳng là cậu ta cũng biết chủ tử mình vốn giữ thân như ngọc, tâm sáng tựa sương tiên, không màng nữ sắc, nhưng sau khi từ phủ thừa tướng về, tâm tình lại chuyển biến lạ thường.
"Thiếu gia...!Thuộc...!thuộc hạ không phục!"
"Ngươi cái gì không phục?"
"Có phải ngài đã động lòng rồi không...? Người phụ nữ Vân Tuyết Lam đó...!nhìn điểm nào cũng chẳng thể ưa nổi...!Thuộc hạ không thể giương mắt nhìn ngài bị nàng ta bỏ bùa được...!Rõ ràng là nàng ta..."
"Ha ha ha ha ha!!!"
A Hạo đờ người khi nhìn thấy An Thế Minh cười một cách thoải mái.
Có lẽ đã lâu rồi hắn không cười như thế, nên cậu ta càng cảm thấy chủ tử mình, càng ngày rất khó thấu tâm tư.
"Ngươi còn nói thêm câu nữa là ta sẽ bệnh mất.
Con mắt nào của ngươi cho thấy ta thích nàng ta?"
"Không phải ư? Vậy...!thiếu gia là...?"
"Vân đại tiểu thư Vân Tuyết Y."
Miệng khi nói ra đích danh đại khuê nữ phủ thừa tướng này, trong lòng An Thế Minh dường như có một chút vui vẻ.
"Gì cơ?"
"Màn kịch đêm nay, ta biết là do nàng ấy làm." - An Thế Minh cười nhạt - "Bị muội muội mình tính kế bỏ thuốc, rất thông minh, nàng ấy đã lật ngược thế cờ một cách hoàn mĩ."
"Là Vân đại tiểu thư sao?!" - A Hạo đưa tay lên trán suy nghĩ - "Thiếu gia, thuộc hạ biết Vân tiểu thư là "Thánh thủ thần y" nổi danh khắp thành Họa Kinh này, nhưng dù sao nàng ta cũng đã từng gả đi rồi..."
"Ngươi nói...!"Thánh thủ thần y" đang được đồn thổi gần đây chính là nàng ấy?!" - An Thế Minh dường như đôi mắt sáng lên vạn phần.
A Hạo biết mình hớ lời, nhưng vẫn phải thừa nhận - "Dạ phải..."
An Thế Minh mở chiếc quạt đang cầm trên tay, đưa lên che nửa mặt, ngồi vắt chân chữ ngũ ung dung mà rằng.
"Bổn thiếu gia cũng chẳng cần quan tâm nàng ấy đã từng gả đi hay chưa, chỉ cần nàng ấy còn độc thân, là ta còn cơ hội."
"Thiếu gia."
A Hạo quả nhiên thái độ quẫn bách, tỏ vẻ không đồng tình với suy nghĩ của chủ tử cậu ta.
Tuy nhiên cậu ta biết, ý của An Thế Minh, một khi đã quyết thì sẽ khó đổi.
Nam nhân mà, sự cố chấp nào cũng ăn sâu vào tận xương tủy.
...!
"Ngày mai ta phải vào cung, nên chuẩn bị đi nghỉ sớm chút."
Vân Tuyết Y khoác áo choàng mỏng, bước từ bên ngoài vào trong Lung Ly viện, cũng là khuê phòng của nàng khi còn chưa xuất giá.
Liên Nhi tay đang cầm nến đèn đốt lên để sưởi ấm căn phòng đã lâu không có hơi người.
"Tiểu thư.
Người vừa đi đâu vậy?"
"Hằng Thiên viện."
"Hằng Thiên viện? Chẳng phải là khuê phòng của nhị tiểu thư sao? Người đến đó làm gì thế?"
"Xử lý cho xong một vài thứ thôi." - Vân Tuyết Y đánh sang chủ đề khác - "Ta hơi đói rồi, ngươi xuống nhà bếp xem có còn bánh Phù Dung không."
"Nô tì đi ngay."
Vân Tuyết Y đặc biệt thích trà Cam Thảo và bánh Phù Dung.
Nàng khá ưa vị ngọt trong bánh và sự thanh mát của trà trong mỗi bữa điểm tâm.
Đêm nay, nàng tâm trạng tốt đến thế, cũng nên tự thưởng cho mình vài món ngon thưởng vị.
Liên Nhi đi một lát, sau đó đã trở lại, trên tay bưng một đĩa bánh Phù Dung được làm rất tinh tế.
Vân Tuyết Y đang ngồi cạnh cửa sổ ngắm trăng, thuận tay với lấy một chiếc bánh đưa lên miệng.
Từ thời quá khứ chật vật theo đuổi Thất vương gia ở kiếp trước, cho đến lúc trùng sinh trở về, đến bây giờ nàng mới có thời gian để thư giãn.
...!
[Trước Hoàng cung cổng thành]
"Dừng lại.
Mời xuất trình cung hành tự và kiểm tra bên trong xe."
Vân Tuyết Y đang ngồi phía trong đọc sách, nghe động liền dừng tay.
Sao nàng có thể quên điều này chứ!
Liên Nhi thắc mắc - "Tiểu thư! Cung hành tự là gì vậy?"
Vân Tuyết Y nhớ lại kiếp trước, thời điểm mà hoàng thượng ốm liên miên vì một căn bệnh không rõ căn nguyên, Thất vương gia Tử Xuyên đã đứng ra chủ trì sự vụ trong triều.
Hắn ra tay thiết lập một vòng cơ quan nghiêm ngặt trong cung, vì vậy tất cả các bá quan văn võ, tướng lĩnh thống quân, hay tầng lớp quý tộc, thậm chí là thường dân đều phải có cung hành tự mới được vào cung.
Nó như một bản ủy quyền đặc biệt cho phép ra vào cung tự do, do Bộ Tự viện trong cung cấp hành.
"Tên Tử Xuyên đó lúc nào cũng căm ghét ta, lấy một bản cung hành tự từ chỗ hắn quả thực không dễ.
Thế nhưng hôm nay ta nhất định phải vào cung."
Không còn cách nào khác, nàng đành tự mình xuống xe, kéo mạng che mặt xuống.
"Ta là người ở bên cạnh Hòa phi nương nương, có thể châm chước cho không?"
Ngay lập tức khi vừa tháo mạng che xuống, bọn lính canh ở cổng thành sủng nhược kinh, vừa hay có động thái lạ.
Bạn đang đọc bộ truyện Y Mộng Phù Dung tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Y Mộng Phù Dung, truyện Y Mộng Phù Dung , đọc truyện Y Mộng Phù Dung full , Y Mộng Phù Dung full , Y Mộng Phù Dung chương mới