TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vốn đã thành quen với việc ra vào hoàng cung miễn lệ, lần này Vân Tuyết Y cũng có thể xuất cung thuận lợi mà không bị phát giác.
Ngồi trên xe ngựa, Ái Lạc mệt mỏi tựa vào thành xe.
Nàng ta nhìn cảnh trời bên ngoài, rồi khó nhọc hít thở lấy vài cái.
"Đã lâu rồi ta không được ra khỏi Yến Xuân cung.
Hiện tại, lại thấy khó thích nghi..."
Vân Tuyết Y hờ hững nhìn nàng ta, rồi cất giọng nhàn nhạt.
"Người nên làm quen dần đi."
Lát sau, bầu không khí trở nên gượng gạo.
Thấy không còn gì để tiếp tục trò chuyện, Ái Lạc mới nói vu vơ, tìm cách chuyển chủ đề.
"Ngươi lại có thể ra vào mà không cần đến cung hành tự...!Điều này, là hoàng thượng đã đặc cách cho ngươi ư?"
"Là vương gia đã chiếu cố ta."
Hình như có quá nhiều chuyện xảy ra khiến nàng quên bẵng đi chuyện này.
Cũng chưa có lần nào tử tế một lần nói lời cảm ơn với Tử Hàn, nàng lại thấy có phần áy náy.
"Vương gia? Thất vương gia?"
Vân Tuyết Y lắc đầu - "Là Tử Hàn."
"Tam vương gia?" - Ái Lạc chậm rãi đưa mắt sang nhìn người phía đối diện - "Thật kì lạ!"
"Sao người lại nói như vậy?"
"Khi điều luật được ghi vào quốc pháp, Tam vương gia đã phải đến Chiêu Thanh cung gặp hoàng hậu xin lấy một bản cung hành cho thuận tiện, sao lại có thể có quyền đặc cách cho ngươi ra vào cung như vậy nhỉ?"
Nghe đến đấy, Vân Tuyết Y mới sững người.
"Hình như...!hôm đó chúng cũng không nói đích danh là Tam vương gia..."
Nàng cau mày, trầm mặc suy nghĩ, trạng thái treo lơ lửng cành cây.
Mãi sau Giang Thần gọi mấy tiếng, nàng mới kịp định hồn lại.
"Tiểu Tuyết! Ngươi còn không chú ý đường đi, tâm trí cứ để đi đâu, cũng không xem là đã đến nơi hay chưa."
"Được rồi, ta biết rồi..."
Giang Thần này, sao có cảm giác hắn coi nàng như một đứa con nít.
"Có lẽ là hoàng hậu đã giúp ngươi, tình cờ là thông qua Tam vương gia thôi." - Hắn nhướng mày gật nhẹ đầu, làm vẻ như là một sự suy đoán.
"Cũng có lý." - Nàng đáp lại.
Thực tình, Giang Thần rất rõ, người ở phía sau âm thầm giúp đỡ nàng thực chất chính là Tử Xuyên.
Nhưng vì không muốn nàng biết, sợ nàng hiểu nhầm lại một lần nữa sinh lòng riêng với người cũ, hắn chỉ có thể nói như vậy.
Bước ra khỏi hoàng thành, đến nơi trung tâm kinh thành đông đúc, tấp nập, xung quanh đều là không khí vui vẻ.
Ái Lạc đã lâu không rời khỏi cung, bây giờ lại nghe những tiếng ồn ào của phố chợ, lại cảm thấy khó thích nghi, thực sự không quen, đầu chốc chốc lại thấy hơi đau, tầm mắt cứ lúc mờ lúc rõ, sắc mặt lại càng tệ đi trông thấy.
"Đến thẳng Thanh Y dược tiệm đi, hiện tại tình hình của công chúa không thể ở ngoài lâu được.
Hôm nay ta không nhận khách, ngươi đã nói với Liên Nhi là đóng tiệm chưa?"
"Yên tâm! Bổn thế tử làm gì cũng ổn hết.
Hiện tại đi đường vòng qua phố chợ Vong Ưu sẽ đến nhanh hơn, lại ít gặp phiền toái."
Vân Tuyết Y gật đầu.
Nàng lấy một viên đan dược từ trong túi ra cho Ái Lạc uống, rồi đưa mắt ra hiệu cho Giang Thần bước theo.
Bước thêm vài dặm, họ đã đứng ở trước một cửa tiệm trang hoàng.
Vân Tuyết Y đi đã lâu nhưng nơi này vẫn luôn sạch sẽ vì có gia nhân dọn dẹp.
Liên Nhi tuy là nha hoàn, nhưng khả năng làm việc của cô nàng thực sự rất đáng học hỏi.
Vân Tuyết Y bước vào trang viên rộng lớn, rồi bước qua cánh cửa sảnh tiệm.
Giang Thần cũng đi theo từng bước sau nàng.
"Đặt công chúa nằm ở đây đi." - Nàng vừa tháo mũ che của Ái Lạc xuống vừa ra hiệu.
Bạn đang đọc bộ truyện Y Mộng Phù Dung tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Y Mộng Phù Dung, truyện Y Mộng Phù Dung , đọc truyện Y Mộng Phù Dung full , Y Mộng Phù Dung full , Y Mộng Phù Dung chương mới