TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Gì đây? Bảo Minh mới thật sự là người phải bị đá, vậy mà không ngờ người bị lại là tôi. Chết tiệt, sao tôi lại khóc chứ? Rồi cậu ta sẽ hối hận khi đã bỏ rơi tôi.
Tôi đứng dậy, khịt khịt mũi và đưa tay lau nước mắt. Ở một mình trong nhà thật sự rất chán và cảm thấy cô đơn. Tôi bước ra mở cửa, trời tối khá mát, cũng chẳng còn giọt mưa nào. Nhưng giờ làm sao mà có hứng đi dạo chứ?
Tôi cứ đứng lặng yên trước cửa, đơ người ra như một pho tượng. Cho đến khi một chiếc xe đỗ phịch trước cổng nhà tôi, Minh Tú bước xuống, nheo mắt lại nhìn tôi.
Lúc này tôi vẫn đơ người ra, và anh lên tiếng. - Em đứng đấy làm gì vậy?
Tôi giật mình và chớp chớp mắt nhìn anh. - À, em định ra ngoài thôi.
Minh Tú nhìn tôi một cái thật lâu rồi ngước đầu nhìn lên trời, nói. - Trời cũng đã tối rồi, giờ này không nên ra ngoài đâu.
- Ừm, tại ở nhà có một mình nên em... - Tôi gãi đầu, cười cười nói và bỗng khựng lại khi nhớ đến cảm giác cô đơn, cảm giác bị bỏ rơi và bị tổn thương. Trái tim lại nhức nhói, đau đến khó thở.
Minh Tú lại nhìn tôi chằm chằm rồi anh chợt mỉm cười. - Em có muốn đi cắm trại ở nhà anh không?
- Hả?
Minh Tú dẫn tôi vào cái sân rộng lớn của biệt thự nhà anh. Ở trên một cái cây cao to có một ngôi nhà nhỏ, Minh Tú đỡ tôi và tôi trèo lên đấy. Ngôi nhà nhỏ trông rất dễ thương và sạch sẽ, tôi ngồi xuống thềm và buông thỏng chân xuống dưới, tha hồ đung đưa, Minh Tú cũng ngồi cạnh tôi.
Chúng tôi ngồi một lúc lâu, Minh Tú chợt quay qua hỏi: - Em và Bảo Minh sao rồi?
Đấy là câu hỏi mà tôi muốn tránh nhất.
Tôi nhún vai. - Thì như anh đã nói, tụi em kết thúc rồi.
- Bảo Minh đã gọi cho anh. - Anh nhìn tôi rồi ngước lên trời. - Anh đã rất lo cho em, nhưng khi vừa chạy xe qua, anh lại thấy em rất ổn.
Tôi khẽ nhíu mày. Bảo Minh đã gọi cho Minh Tú, nhưng mà cậu ấy đã nói gì? Tôi vội lắc mạnh đầu, cậu ấy nói gì thì chẳng liên quan gì đến tôi, tôi cũng chẳng muốn biết, từ giờ tôi và Bảo Minh đã kết thúc thật sự. Kết thúc mối tình đầu của tôi.
Minh Tú định nói gì đó thì đột nhiên điện thoại tôi reo lên, trên màn hình hiện lên tên của nhóc Mi.
[Chị đang ở đâu vậy? Bảo Minh chia tay chị sao? Tại sao chứ? Vì Tường Vy hả?] - Giọng nói của Mi Mi có vẻ như đang rất lo lắng cho tôi.
Tôi mỉm cười và nói. - Chị ổn, chị đang ở... - Tôi quay qua Minh Tú, anh ấy ra hiệu cho tôi đừng nói tôi đang ở đây. - ...nhà.
Mi Mi nói giọng nghi hoặc. - [Không phải, em đâu có thấy chị ở nhà đâu.]
- Em đang đứng trước nhà chị sao? - Tôi mở to mắt và thốt lên vì bị cô bé phát hiện ra là mình nói dối. Tôi vội nói. - Chị đang ở nhà bạn, vậy thôi nhé!
Tôi vội cúp máy.
- Uầy! - Minh Tú thở hắt ra một cái, anh nhảy xuống phía dưới và đỡ tôi xuống.
Bất chợt tôi nhớ đến cái lúc mình bị nhốt trong phòng và đã nhảy từ cửa sổ xuống. Bảo Minh đã đỡ tôi và bị thương ngay chân. Tất cả ký ức này thật khó quên.
Do chẳng để ý xung quanh, tôi đã trượt chân và té nhào xuống dưới. Và Bảo Minh đã dang rộng hai tay ra và đỡ lấy tôi. Đúng vậy, chính là cậu ta.
- Em không sao chứ? - Giọng Minh Tú vang lên và tôi mở to mắt nhìn anh.
- Minh Tú sao? - Tôi vội đứng dậy và kéo anh lên. Thì ra lúc nãy chỉ là ảo giác...
Bạn đang đọc bộ truyện Yêu Anh Tôi Được Gì! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Yêu Anh Tôi Được Gì!, truyện Yêu Anh Tôi Được Gì! , đọc truyện Yêu Anh Tôi Được Gì! full , Yêu Anh Tôi Được Gì! full , Yêu Anh Tôi Được Gì! chương mới