Mặt Chu Vân nóng bừng, nhiều nhà truyền thông như vậy, ngôi sao trong giới cũng đều đang nhìn vào cô!
Cô còn mặc áo cưới! Làm ra vẻ mặt hạnh phúc muốn lập gia đình, nếu chú rể lỡ hẹn thì quá mất mặt?!
9: 18 phút, mục sư đi về phía Chu Vân: “Phu nhân, thời gian tuyên thệ đã tới...”
Chu Vân buồn bực rống lên: “Tôi không biết chắc?! Còn cần ông phải nói!”
Mục sư biến sắc, hiển nhiên chưa từng bị người rống như vậy!
Mấy cái camera xung quanh tất cả đều chĩa về phía Chu Vân, cô ta vội vàng ngọt ngào cười, nói với mục sư: “Thật xin lỗi, vừa rồi tôi nôn nóng quá.”
Mục sư sắc mặt không tốt, nhưng không nói gì.
Lăng Vi ở bên cạnh nhìn thấy, nghĩ thầm: “Lục Thiên Minh không đến mới tốt... Cho cô đẹp mặt!”
“A —— Ngài Lục đã tới!”
“Chú rể Lục, chúc mừng chúc mừng!”
“Chúc mừng chúc mừng!”
Chu Vân vừa nghe thấy vậy, tảng đá lớn trong lòng rơi ầm xuống đất!
Ngài Lục của cô, thật đúng là... Ngàn hô vạn gọi mới xuất hiện! Cha mẹ Lục Thiên Minh cũng tới. Chẳng qua sắc mặt không tốt lắm.
“Thiên Minh ——” Chu Vân đi về phía anh ta, nhăn nhó căn môi, làm nũng nói: “Anh đấy... Anh thật đúng là, thắt nơ thôi mà cũng lâu như vậy. Hại em đứng đây chờ một mình...”
Nói xong còn bĩu môi.
Người xung quanh cười vang.
Lục Thiên Minh không có biểu cảm, không cười, cũng không tức giận.
Chu Vân lén thở phào một hơi. Mặc kệ thế nào, hôm nay hôn lễ này nhất định phải được tổ chức.
Cô gật đầu khách khí với mục sư: “Tuyên thệ bắt đầu đi, vất vả ngài!”
Mục sư gật gật đầu, nâng tay ý bảo nhạc công chơi đàn dương cầm sư có thể diễn tấu. Nghệ sĩ chơi piano đó là nhạc công nổi tiếng khắp thế giới—— Daniel.
Ngón tay Daniel chạm vào bàn phím: “Hôn lễ khúc quân hành” lập tức vang lên.
Tiếp theo, một loạt bóng bay đủ màu sắc được thả lên trời.