TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tiếng bút chì sột soạt theo từng nét vẽ trên trang giấy.Ráng chiều tĩnh mịch trong ánh sáng huyền ảo in nghiêng bóng dáng của cô lên mặt bàn cô độc.Những ngón tay nhức nhối không ngừng giật giật.
Mồ hôi thấm vào vết bỏng ban nãy bắt đầu rát.
Cô gục mặt xuống bàn.
Hết sức rồi.
Áp má lên tờ giấy a4.
Đôi mắt mệt mỏi nhìn ra ngoài ô cửa sổ.
Ánh mắt mơ hồ nhìn về nơi rực rỡ ánh sáng dễ chịu kia.
Cô cười khổ, nếu không xảy ra chuyện thế này thì sao có thể chiêm ngưỡng được ánh hoàng hôn tuyệt như thế này chứ!Ánh mắt cô nhẹ sụp xuống.
Chỉ 5 phút thôi, nghỉ đúng 5 phút thôi, rồi sẽ dậy làm tiếp.Bỗng nhiên…Tiếng bước chân tiến vào ngay cạnh côLặng lẽ đặt kên bàn một hộp giấy và một ly nước.Cô giật mình khi nghe thấy có tiếng động.Ngước mặt nhìn lên.Có người đứng trước mặt nhưng cô vẫn không nhìn rõ.
Không biết là do mắt chưa thích ứng kịp hay là do đói bụng nên hoa mắt đây.
Bàn tay nhỏ bé khẽ dụi mắt.Cô sững ngườiTrong ánh hoàng hôn đỏ rực Lăng đang đứng nhìn cô với ánh mắt tĩnh lặng.
Đây chính là gương mặt mà cô ngày đêm hằng mong nhớ.
Bóng dáng ấy, khuôn mặt ấy đã in sâu từ trong tâm trí lẫn trái tim của cô.Ráng chiều lặng lẽ tỏa khắp người anh đỏ rựcTrong không gian chỉ còn tiếng lá cây rơi xào xạc trong gióSắc mặt cô tái mét, ánh mắt mệt mỏi cô nhìn anh rất lâuRất lâu.Thời gian ngừng trôiBàn tay cô không ngừng run rẩy.Trong tim đột nhiên nhói đau, từng ngón tay cứng đờ đan vào nhau dưới bàn.Cả hai đều lặng im.Lăng nhìn cô, trong ánh mắt mang những nét đau khổ sâu sắc.- Em ăn đi cho nóng.
Giọng Lăng trầm ấmCô lặng lẽ cúi đầu, để gói giấy qua một bên, tay cầm lấy chiếc bút chì tiếp tục vẽ- Phương Nhã đã về rồi.
Cô nói lạnh lùng.- Anh biết.
Anh tới đây không phải vì cô ấy.Tay cô dừng lại trong khoảnh khắc khi nghe thấy Lăng nói như vậy nhưng cũng mau chóng bình tĩnh lại.
Cô không nói gì vẫn cúi mặt vẽ.
Tay không ngừng run khi mồ hôi thấm vào vết bỏng.Bỗng Lăng cúi xuống nắm lấy bàn tay cô.
Những ngón tay lạnh lẽo khiến cô giật mình nhìn lên khuôn mặt ấy.
Vẫn là người ấy nhưng sự lạnh lẽo từ gương mặt ấy khiến cô cảm giác thật xa lạ.Cô cố gắng vùng tay nhưng sức cô không thể thắng được.- Anh định làm gì? Cô hơi hoảng hốt- Yên nào.Lăng nhìn vết bỏng trên tay cô rồi lấy ra một tuýp thuốc kem bỏng, từng ngón tay trắng dài nhẹ nhàng bôi thuốc lên vết bỏng trên tay của Viên Minh.
Mỗi khi thoa kem lên vết bỏng rát đều khiến cô giật nảy người thì Lăng lại nhẹ thổi vào vết bỏng ấy.Cô chăm chú nhìn Lăng.Cử chỉ nhẹ nhàng âu yếm này là sao đây?Những lần trước còn không thèm nhìn, vậy mà bây giờ lại thay đổi như thế này? Rốt cục anh muốn làm gì đây?Nhẹ băng xong miếng gạc.
Anh ngẩng đầu nhìn cô nở nụ cười mỉm- Đỡ chút nào không?Cô vẫn im lặng cúi đầu, thu bàn tay lại nắm chặt.- Viên Minh?- Đừng có gọi tên em.
Giọng Viên Minh nghẹn ngàoLăng hơi sững người nhưng rồi lại mỉm cười thản nhiên.
Tay cầm gói giấy lấy ra một chiếc Hamburger đưa lên trước mặt cô.- Em ăn đi.
Có sữa nóng đây nữa.Viên Minh nhìn chiếc bánh rồi khẽ nuốt nước bọt cái ực nhưng cô không cầm lấy mà quay mặt ra bên ngoài cửa sổ.
Cô đang rất đói và khát, nhưng có gì đó trong cô thôi thúc mình đừng cầm lấy chiếc bánh đó.- Em ăn đi.
Không lẽ em muốn gục ngã khi chưa hoàn thành bài làm của mình?- Không cần.
Cảm ơn anh.
Cô quay đầu cầm lấy màu bắt đầu tôỌttttttt…………..Cô cúi đầu nhíu mày, hai môi bậm lại.
Trời ạ cái bụng trời đánh đã phản chủ rồi.
Đang lúc này tự nhiên lại phản ứng dữ dội với chiếc Hamburger kia.
Cố gắng lơ đi, cô tiếp tục vẽBỗng Lăng cầm lấy tay cô đặt chiếc bánh lên rồi ép chặt vào.- Nếu em không ăn anh sẽ không để cho em yên đâu.Viên Minh sứng người, những hình ảnh này sao quen thuộc quá….- Gì vậy nè, đã bảo là không muốn ăn mà.
Viên Minh ngồi trên thảm cỏ xanh ri hai tay ôm lấy mặt khi Lăng đang đưa trước mặt cô một chiếc bánh Hamburger to đùng và một chai sữa.- Cậu ăn ngay đi.
Lát nữa có bài thi chạy đấy, không lẽ cậu muốn bụng đói ngã lăn ra đó hả?- Không sao mà.
Tôi không đói thật mà.Ọtttt…… Cô giật mình huýt sáo ngơ ngác- Vậy không biết cái tiếng gì vừa phát ra vậy nhỉ? Lăng ghé tau vào bụng khiến cô giật mình xấu hổ.Nếu cậu không ăn tôi sẽ không tha thứ cho Hải Quỳnh vì đã rủ rê cậu giảm cân để rồi nhìn ăn nhịn uống như thế này đâu.- Không có mà.
Chỉ là tối qua ăn hơi nhiều nên sáng nay không có đói.
Cô vội khua tay phân trần- Giờ có ăn không? Lăng trầm giọng- Được rồi… Ăn thì ăn, uống thì uống.
Viên Minh giận dỗi cầm lấy chiếc bánh ngồi tựa lưng vào gốc cây ăn.
Khuông mặt chuyển từ hờn dỗi qua hào hứng cũng là nhờ chiếc bánh này ngon quá.- Ngốc…..
Lăng nhẹ xoa đầu cô.….Cũng đã 5 năm rồi kể từ cái ngày đó.
Bạn đang đọc bộ truyện 5 Lần!!! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: 5 Lần!!!, truyện 5 Lần!!! , đọc truyện 5 Lần!!! full , 5 Lần!!! full , 5 Lần!!! chương mới