"Cái kia, tôi không phải......" "Không cần giải thích, cô với tên đó rất xứng." Không đúng, lời này là có ý tứ gì? Lúc mà cô gả cho Kỷ Hạo Du, Kỷ Hạo Du đã không còn nữa rồi, sao lại sẽ thích mình đến nỗi muốn ngừng mà không được chứ? "Không cần hoài nghi, tôi biết cậu ta đang ở ngay chỗ này!" Hai mắt Đinh Tâm Nguyệt mở to, Kỷ Hạo Du đột nhiên vụt ra từ bên người cô, dọa cô muốn nhảy dựng lên, "Sao anh......" "Anh vốn dĩ chính là quỷ, tự nhiên có thể vô thanh vô tức!" Kỷ Hạo Du không thèm để ý nói, sau đó nhấc ấm trà trên bàn lên, trực tiếp đổ vào trong miệng.
"Cẩn thận nóng!" Đinh Tâm Nguyệt muốn ngăn cản, nhưng Kỷ Hạo Du đã uống xong rồi, sau đó, anh nhìn xem ấm trà, gật gật đầu, nhận xét "Trà ngon!" "Coi như tên nhóc nhà cậu biết hàng, đây chính là lá trà sáng sớm nay mới ngắt, hương thơm phác mũi." "Anh có thể thấy anh ấy?" Đinh Tâm Nguyệt khiếp sợ nhìn chằm chằm Nghiêm Phong, cảm thấy không thể tưởng tượng được. Cô có thể nhìn thấy Kỷ Hạo Du là bởi vì miếng ngọc kia, vậy Nghiêm Phong thì sao? Chẳng lẽ anh ta cũng có một miếng ngọc?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!