"Ồ? Nói như vậy là bản cung hiểu lầm ngươi rồi à?" "Tiểu nhân không dám, chỉ mong nương nương cho tiểu nhân thêm thời gian một năm, phụ hoàng đã bị ta âm thầm hạ kỳ độc suốt ba năm nay, thêm một năm nữa thì nhất định sẽ quy thiên!" Nữ tử bên trên giường êm không nói chuyện, thái tử Lý Hoằng Văn cũng chỉ có thể lo lắng bất an quỳ rạp trên mặt đất, không dám ngẩng đầu. Lúc này, một bóng đen đột nhiên xuất hiện phía trước giường êm, thấp giọng nói vài câu, sau đó biến mất không thấy tăm hơi. "Ha ha, cuối cùng thì nhị đệ thiên tài của ta cũng chịu về nhà rồi à, cũng tốt, lâu rồi không về Bạch gia, đúng lúc trở về một chuyến thăm nhị đệ." Nữ tử này chính là đương kim thái tử phi, trưởng nữ của Bạch gia ở Vân Châu: Bạch Nguyên Trinh. Tám năm trước Bạch Nguyên Trinh vào cung đã gây náo động rất lớn. Ở Vân châu Bạch gia chính là thổ hoàng đế, nắm giữ tất cả binh quyền nam bộ, có thể nói là dưới một người trên vạn người.
Bạch Nguyên Trinh mỹ mạo vô song, tinh thông cầm kỳ thi hoạ, là một kỳ nữ tài hoa hơn người. Thế nhưng một nữ tử như vậy, tám năm trước lại không màng phụ mẫu phản đối, không hưởng thanh phúc mà dứt khoát gả cho thái tử, bước chân vào chốn hoàng cung quạnh quẽ. Rất nhiều người nói Bạch Nguyên Trinh bị tài hoa của thái tử hấp dẫn, cũng có người nói nàng ta si mê vẻ đẹp của thái tử. Lúc trước, thái tử Lý Hoằng Văn đang quỳ rạp trên mặt đất cũng nghĩ vậy. Nhưng ai ngờ kiều thê lại biến thành mãnh thú. Trong tám năm này, chẳng những một ngón tay cũng không chạm được vào mà còn luân lạc đến nước này. Bạch Nguyên Trinh nhìn ngọc giản trên tay, suy nghĩ dường như đã quay lại tám năm trước, ngày mà nàng ta vừa mới nhận được ngọc giản.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!