Chương 29: Kasuka hi sinh?
[Ngu ngốc] Gojou nhíu mày nhìn về phía ba bộ thi thể không đầu nằm bất động trên mặt đất, chửi thầm một câu khi liếc sang người đàn ông vừa ra lệnh.
" Sao có thể... " Marude trợn trừng mắt tỏ ra chấn kính, vì kẻ địch chỉ với một chiêu đã miểu sát cả ba người trong thời gian ngắn.
" Ngài đáng lẽ ra không nên ra lệnh vô ý như vậy! " Kasuka khó chịu nói ra, phần hảo cảm ngay lập tức đối với người chỉ huy giảm đi khá nhiều.
" Tôi... " Như muốn nói điều gì nhưng nhìn vào tình cảnh hiện tại mà lại nuốt xuống, anh cũng có chút hối hận khi đưa ra mệnh lệnh sai lầm như thế, nhưng cuối cùng cũng chỉ để biết được sâu cạn của đối phương mà thôi, không ngờ lại náo ra ba mạng người uổng phí đến vậy.
Gojou đánh giá qua hoàn cảnh hiện tại của cả đội, có thể cảm nhận được từng tiếng tim đập mạnh của từng người vì lo sợ, tiếng hô hấp nặng nề do chính áp lực mà kẻ trước mắt tạo ra.
Nhưng ánh mắt của cậu ngay lập tức bị hấp dẫn, mà quan sát người phụ nữ tóc vàng đang nắm chặt lưỡi kiếm trên tay, tiếng tim đập vô cùng đồng đều mà không chút sai nhịp, hơi thở bình tĩnh mà không có sự gấp gáp căng thẳng nào, như thể là một bức tường vững chắc không thể nào lung lay trước một con quái vật hung tàn trước mắt đi.
[Chẳng lẽ..., đến lúc rồi đi] Gojou như nhận ra điều gì, nếu cậu đoán không sai thì cả đội hiện giờ ngoài Mado Kasuka ra, thì chẳng ai có thể nghiêm túc mà tiếp tục liều mình chiến đấu cả.
[Itsuki không có chút kỹ năng nào, Kureo-San quá kém trong việc này, còn lại... quả là có chút không ổn a] Gojou khá là tin vào giác quan thứ sáu của bản thân mình, không ngờ cảm tính bất an xuất hiện rất chuẩn xác đâu, nó phát ra từ phía đội đi thăm dò của chuyến đi lần này, như là báo trước tai ương cho tất cả những người dám liều mình đi xuống tận đây đi.
Nếu như cậu đoán không sai, thì người có kỹ năng và thực lực mạnh nhất sẽ phải ở lại để cầm chân, dư thời gian cho cả đội tìm cách rời khỏi đây đi.
Và người ở lại không ai khác..., chính là Mado Kasuka, giáo viên chủ nhiệm của Gojou.
[Chắc chắn với tính cách của cô ấy, sẽ làm như vậy vì người khác...] Gojou đã âm thầm lui ra khỏi tổ đội mà yên lặng biến mất, tất nhiên là không ai nhìn thấy cậu rời đi rồi, bởi vì bọn họ còn đang sững sờ mà chấn kinh nhìn một màn kinh khủng trước mắt đâu.
Kasuka đương nhiên là tinh thần hoàn toàn tập trung, quan sát lấy kẻ mang áo choàng đen trước mắt rồi, nhưng lại không có nhận ra được chuyện gì sẽ thay đổi cuộc đời cô vào ngay lúc này.................
Gojou tìm một bãi đất tăm tối mà tiến lại gần, lập tức cởi đi bộ quần áo mà mình đang mặc hiện tại, lấy ra hắc chiến phục và chiếc mặt nạ mà cậu đã luôn chuẩn bị trong túi không gian, ném lại bộ đồng phục và chiếc vali vào trong đó, tiện thời dùng lại sau khi cậu mang Mado rời khỏi đây an toàn để tránh khỏi sự nghi ngờ của người khác.
[Nhìn vào Kagune của hắn thì có vẻ như thuộc dạng lai đi, Koukaku và Ukaku...] Mặc xong hắc chiến phục cùng, mang trên mình chiếc mặt nạ bạch sắc hoa văn đen quỷ quyệt, như một cảm giác quen thuộc thoáng qua ý thức của cậu, trận đại chiến ban đêm dưới chân núi đó vẫn còn in sâu trong tâm thức của bản thân rất khó để quên được.
Nếu như nhớ không lầm, ghoul khác nhau có thể sở hữu các Kagune hơi đồng dạng với hình dáng của nhau đi, nhưng nhìn thấy thanh trọng kiếm với đám tinh thể phía sau thân hình nhỏ con đó, Gojou liền nhận ra ngay được hình dáng của hai chiếc Kagune quen thuộc này.
[Là hắn...] Khá bất ngờ vì gặp lại khuôn mặt cũ a, nhưng lại không ảnh hưởng đến việc thu lại món nợ lúc trước đi, Kakuhou mặc dù đã nhận được từ hắn nhưng lại không đủ dùng.
Bây giờ Gojou đã có đủ tự tin về thực lực của mình, có thể đánh cái ngang tay hoặc chiếm thế thượng phong đã không phải là việc gì khó đối với cậu nữa, cho nên cứ việc đòi cả vốn lẫn lãi là được rồi.
" Khônggg! Tôi phải mang cô ấy đi theo! "
" Tôi có thể ở lại mà..., xin các người đừng đem tôi đi, hãy để tôi thay cô ấy!
làm ơn... làm ơn thả tôi ra đi! Kasukaaaa! "
" Aaaahhhh "
Tiếng kêu gào khàn khàn mang sự thảm thiết vang vọng trong căn hầm đen tối, nó tràn ngập đau thương mà hối hận len lỏi vào trong tim của Gojou ngay sau đó.
[Đến rồi..., ta sẽ không bỏ qua cho ngươi lần này đâu!] Tia sát khí huyết sắc lóe lên qua cặp mắt bén nhọn của chiếc mặt nạ, sau lưng chui ra bốn chiếc xúc tu màu đen, cậu mang vẻ lạnh lùng bình tĩnh nhảy bám vào trên trần tường, linh hoạt di chuyển nhanh về phía tiếng kêu phát ra.
Nếu đã dám động đến người quan trọng của hắn, thì tuyệt đối hắn sẽ cho những kẻ đó sẽ không có quả ngon để mà ăn.
" Lộp cộp lộp cộp " Tiếng ồn ào của bước chân chạy đi qua, kèm theo nhiều tiếng thở dốc như vừa tránh thoát một kiếp nạn một dạng.
Gojou quan sát từ trên xuống, quả nhiên gặp tổ đội đang tìm cách chạy thật nhanh rời đi, chỉ là có hai người cao lớn phải vác theo một người đàn ông đã chết lặng đi, như mất hồn đánh mất thứ gì quan trọng ở lại vậy.
Không nhìn thấy thân ảnh của người phụ nữ kia đâu, Gojou âm thầm quả nhiên một câu, không có dừng lại mà nhanh chóng di chuyển về phía trước.
" Đợi em, Kasuka-Sensei... ".................
Tại đây vừa diễn ra một cuộc chiến khốc liệt, khắp nơi đều là một đống đất đá đổ nát, xung quanh cắm lấy vô số tinh thể màu hồng lóe lên tia bén nhọn, máu loang lổ trên mặt đất cũng nhiều vô cùng.
Một người phụ nữ đã ngồi bệt xuống nền đất, đôi môi nhỏ hé ra thở dốc lấy từng ngụm mệt nhọc, cùng với từng hạt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt nhợt nhạt của nàng.
Kasuka cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở cho đồng đều, tay trái của cô đang ôm chặt lấy bắp chân trái với đôi mày nhíu như cảm nhận được đau đớn, một vết rách dài mười phân đang hở ra mà thổ huyết liên tục, có vẻ như cô đã phải chịu một vết thương nghiêm trọng của trận giao chiến vừa rồi mà đối phương gây ra.
Nét mặt Kasuka lập tức biến sắc mà quan sát lấy thân ảnh đang tiếp cận mình, như muốn đưa lưỡi kiếm lên dùng một chút sức lực để phản kháng lại, nhưng...
" Ta ở phía sau cô này, hãy chết một cách nhẹ nhàng đi nhé, người phụ nữ đáng thương... " Tiếng nói đột ngột phát ra từ phía sau cùng lúc với bóng đen biến mất trước mắt, Kasuka ánh mắt giật mình mà hiện lên vẻ ngưng trọng từ từ quay đầu nhìn lại.
Một khuôn mặt quấn băng vải kín mít ma mị dùng cặp mắt đen nhìn cô chăm chăm, tay trái của đối phương cũng vì thế mà nhô ra thanh đao sắp hạ xuống để tước đi mạng sống nhỏ bé mà yếu ớt này.
Ý thức của Kasuka ngay lập tức rơi vào trong vô thức chết lặng, từng dòng suy nghĩ trong đầu với vô số hình ảnh và ký ức trôi qua trong ánh mắt cô.
[Akira..., anh à, em phải đi trước rồi..., tạm biệt hai người...] Trái ngược với nỗi sợ hãi, là khuôn mặt đang nhẹ run rẩy nở nụ cười nhẹ mang sự mãn nguyện, nhắm lại đôi mắt đã có chút ướt át của mình, chỉ trực chờ lấy sinh mạng bị gặt đi trong tức khắc mà thôi.
" Vụt "
Thanh đao không cố định ngay sau đó hạ xuống, không thương tiếc chém về phía người phụ nữ đã vô lực mà phản kháng, như đã đành chấp nhận lấy số phận bi ai, cô cố nở rộ ra sự xinh đẹp của một sinh mệnh đáng quý, trước khi rời đi vĩnh viễn khỏi thế giới này.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!