Chương 30: Lại đối đầu
Kasuka đã nhắm chặt đôi mắt lại, chỉ chờ đợi tử thần giáng lâm, trái tim cô run rẩy kịch liệt mà nhảy lên liên hồi.
" Vù ~ Soạtttt rầmmm " Bóng đen bị mạnh mẽ bay ngược mà ra, kéo dài đến mấy chục mét đập vào mỏm đá, khiến cho nó vỡ nát mà chôn vùi lấy bóng đen, khói bụi bay mù mịt làm mờ đi thân ảnh đang từ từ hiện lên đứng trước người phụ nữ.
Tiếng va chạm đổ nát lập tức đánh thức Kasuka tỉnh dậy, sững sờ mở to đôi mắt nhìn về phía trước, thân ảnh ấy dần dần càng rõ hơn sau khi làn khói tán đi.
[Mình... vẫn còn sống?]
Trước mắt cô là chắn một bóng lưng cao lớn và vững chắc, mang hắc sắc áo choàng đen bao bọc lấy bên ngoài làm lộ ra những đường nét rắn chắc mà một người nam tử nên có, toát ra một khí chất thần bí và lạnh lẽo cô độc đến rõ rệt.
Kasuka lộ rõ sự dao động nhẹ trong ánh mắt khi nhìn chăm chú lấy thân ảnh phía trước này, hơi thở càng trở nên mà dồn dập hơn khi vừa hay nhận ra được thân phận của hắn.
[Hắn là... Hắc Quỷ!] Ánh mắt lộ ra sự ngưng trọng mà nắm chặt lấy lưỡi kiếm đã sứt mẻ bên cạnh, nhưng cảm thấy không đúng điều gì thì Kasuka mới phát hiện.
[Con quỷ kia đâu? chẳng lẽ...] Cô tuyệt không phải là kẻ ngu ngốc, lập tức hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra mà đánh giá qua Hắc quỷ.
" Ngươi... là ai chứ? Vì sao lại tấn công ta? " Âm thanh mang theo giọng nữ ma mị nhưng lại kèm theo chất vấn, phát ra tại trong đống đổ nát, một cánh tay nhỏ quấn đầy băng vải cũng từ đó mà chui ra, ném đi từng cục đá lớn đè lên trên người ả mà nhẹ nhàng rời khỏi.
Đã hoàn toàn thoát đi chiếc áo choàng đen rách rưới, lộ ra một thân hình kiều tiểu nhỏ người nhưng lại rất quỷ dị, trên thân là chiếc áo choàng ôm người xích sắc bỏ đi hai cánh tay áo, lộ ra hai cánh tay băng vải trắng, trên đầu mang chiếc mũ áo trùm cùng khuôn mặt che đi bởi lớp băng đến kín mít.
[Tại sao? Hắn lại ra tay...]
Kasuka trong lòng nghi hoặc, càng nhìn chăm chú hơn thân ảnh cao lớn phía trước, cô muốn biết là chuyện gì đã xảy ra khiến cho tên bí ẩn này lại ra tay cứu mình lúc vừa rồi, nếu như nói là lòng tốt, Kasuka có chết đi một trăm lần cũng sẽ tuyệt đối không tin tưởng a.
Hai thân ảnh huyền bí mà đứng đối lập nhau, giữa hai người tỏa ra vô số sát khí không thể trông thấy, nhưng lại chỉ có thể cảm nhận được giữa kẻ này với kẻ kia mà thôi.
" Kẻ sắp chết biết nhiều như vậy có ích lợi gì? " Âm thanh nam mang một ít huyền bí vang lên sau chiếc mặt nạ, như là khinh bỉ lấy kẻ đứng trước mắt một dạng, không có xem vào đâu.
Lớp băng vải nhẹ run rẩy sau nghe được lời nói của đối phương, tức giận mà dậm chân tại chỗ, ả ngay tức khắc chỉ tay về phía Hắc quỷ, làm ra bộ dáng phẫn nộ phát tiết nói.
" Ngươi! được! tốt lắm, ta sẽ cho ngươi biết sự tức giận của cú một mắt ra sao! ".
Thân ảnh nhỏ bé như bị bơm căng mà bành trướng lên, lấy tốc độ trong nháy mắt mà khổng lồ đến gần chục mét, tứ chi bị biến dạng mà tráng kiện lấy từng móng tay quỷ, một cái đầu to lớn mọc ra ngay sau đó.
Diện mạo bạch sắc toàn thân, mang theo một con mắt đỏ ngầu tròng đen xuất hiện giữa bộ mặt, trên đầu mọc ra tứ giác sắc bén quặp lại phía trong, đằng sau mang theo một đám gai to lớn chĩa lên thẳng đứng mà nhọn hoắt từng đầu.
Bầu không khí lập tức rơi vào trong im ắng, phải chăng chỉ nghe rõ được một cái âm thanh riêng biệt, tiếng phì phò của con quái thú ghê rợn từng ngụm từng ngụm một mà nhả ra một làn trọc khí sương khói.
Kasuka rơi vào trong chết lặng ngay khi chứng kiến những cảnh vừa rồi, cô hoàn toàn không thể tin vào mắt mình, thân ảnh nhỏ bé vậy mà lập tức biến mất, thay vào đó là sừng sững đứng kia, một sinh vật to lớn trông mà hiện lên vẻ dữ tợn như là một con quái vật, chân chính là một cơn ác mộng...........
[Ăn một đá chính diện của ta mà còn có thể gượng dậy ngay được? sức mạnh không khá hơn lần trước là bao nhiêu đi] Gojou bình thản quan sát lấy quá trình biến đổi của kẻ trước mắt, rõ ràng là cậu không quá xa lạ gì đối với người này.
[Nhưng..., tại sao hắn lại không nhận ra mình?]
[Chẳng phải đã từng giao thủ qua một trận đánh khó quên như vậy rồi]
[Có chút lạ...]
[Nhưng... giải quyết nhanh chóng cái tên này mới là vấn đề chính] Hơi xoay đầu nhìn về phía sau, gặp Kasuka nét mặt trắng bệch đang ôm lấy vết thương, ánh mắt cứng đờ khi nhìn con quái vật đằng trước.
" Sẽ ổn thôi... " Gojou nhẹ giọng thở ra, như muốn để sợ hãi bên trong Kasuka được hạ xuống.
"..." Kasuka nghe được lời nói nhẹ bình thản phát ra, lập tức liếc về phía người thần bí áo đen, đôi mắt cô lộ rõ sự phức tạp như muốn hỏi điều gì.
Tại sao ngươi lại cứu ta? Hay là có ẩn ý gì đằng sau khác khiến ngươi cần tính mạng ta hơn? Lợi ích của việc đó là gì? Liệu có đáng giá để ngươi phải liều mạng như vậy?
" Vì sao...? " Gojou nghe được giọng nói run rẩy phát ra cũng không có trả lời lại, như cố tình lờ đi sự nghi hoặc của người phụ nữ.
Không phải là Gojou sợ để lộ ra danh tính của mình qua giọng nói, bởi đã có chiếc mặt nạ làm thay đổi đi âm thanh đôi chút, nên cũng không lo lắng rằng cô sẽ nhận ra thân phận của cậu.
" Ầm ầm ầm ầm " Con quái vật đảo loạn tứ chi, tức tốc nhào về phía trước như muốn dùng đôi quỷ thủ để tóm lấy nam tử thần bí.
Gojou không muốn chần chừ mà làm liên lụy đến người phụ nữ phía sau.
Ngay tức khắc cúi thấp người, trùng hai đầu gối lấy đà, bật mạnh lao cực nhanh hướng về phía con quái vật.
[Nhanh quá!]
Kasuka giật mình trước thân ảnh đã biến đi đâu mất, thay vào đó là đám bụi đang bay đến, cô vươn lấy cánh tay nhẹ che đi khuôn mặt để tránh.............
Gojou ý thức đi điều động các tế bào màu đen huyết mực, tập trung hết tất cả ở vùng lưng, chúng bao trùm quanh hình cầu hắc sắc được kết nối bởi vô số dây mạch động, đập từng nhịp như mang một sinh cơ nào đó.
" Soạt soạt soạt... " một làn huyết sương hiện ra phía sau, theo đó sáu chiếc xúc tu như những cơ bắp dẻo dai chui ra từ xương sống lưng Gojou, chúng mang màu sắc đen tuyền đi với vô số đường gân dung nham rực rỡ, lóe lên vài tia xích lôi mà vô cùng đẹp mắt.
" Vụt " Con quái vật đã nhanh chóng đã tiếp cận được Gojou.
" Rầm " Nó vung nhẹ thanh trọng kiếm to lớn mà đập xuống một lực thật mạnh, như muốn một chiêu đánh chết đối phương trước mắt.
Gojou đã nhanh hơn một chút mà né sang phía bên phải, nhẹ tránh được, không đợi lấy kẻ thù nhận ra sau khi đám bụi tan đi, ngay lập tức xuất hiện phía sau con quái vật mà nó không hề hay biết.
Gojou thuần thục trong ý thức điều khiển dễ dàng sáu chiếc xúc tu sắc nhọn, đâm mạnh vào phần thân của con quái vật, đám gai xích sắc cũng không chịu được thế công mà vỡ vụn theo.
" Răng rắc ~~ "
" Phốc phốc phốc phốc... " Từng chiếc xúc tu mạnh xuyên qua phần lưng mang đầy tinh thể bén nhọn, đỉnh đuôi lộ ra ngoài thân trên của nó mà kẹp chặt bất động, huyết dịch từng giọt theo đó cũng chảy ra thành từng dòng.
" Gaaaahhhh " Con quái vật gầm lên một tiếng đầy đau đớn, cố gắng vùng vẫy thoát ra khỏi sự kìm chặt của những chiếc xúc tu, nhưng điều đó chỉ làm cho vết thương của nó càng lộ ra sự nghiêm trọng hơn mà thôi.
" Chết đi thằng khốn! " Không còn cách nào khác, nó liền điều động đám gai đằng sau lưng, chúng nhẹ rung rung như đã muốn thoát ra, hoàng loạt tinh thể bắn mạnh về phía sau, ý muốn gây trọng thương và xuyên chết đối phương, ngay khi đã tiếp cận một khoảng cách gần đến vậy.
[...] Gojou không có tỏ ra nóng vội, dùng hai chân nhẹ nhảy lên thoát đi vô số tinh thể đã bay đến.
" Phập phập " Chúng ghim sâu xuống mà vỡ nát lan tràn ra khắp nền đất.
Trong vài cái tích tắc, Gojou theo đà bay trên không trung cách đầu con quái vật hơn mười mét, ngay tức khắc rút ra sáu chiếc xúc tu đang khống chế, khiến cho huyết dịch bắn ra tung tóe khắp nơi trong căn hầm.
" Gaaahhruuu, chết tiệt! " Nó che đi vết thương đang liên tục thổ huyết mà khuỵu xuống thân thể, ngẩng cao cái đầu to lớn mà nhìn chằm chằm thân ảnh nhỏ đang rơi tự do phía trên.
Lục vĩ hắc sắc theo ý chỉ của Gojou đồng thời hợp nhất lại, chúng xoắn mạnh vào với nhau rồi bành trướng lên dần dần, một chiếc đuôi to lớn hắc sắc được sinh ra ngay sau đó, Gojou xoay người lấy đà quất mạnh chiếc đuôi xuống vị trí của con quái vật.
Con mắt Kakugan duy nhất trên đầu nó khẽ co rụt lại, nét mặt cứng đờ mà nhìn lấy một màn.
Bóng ảnh ấy hiện diện như đại biểu cho thần phạt phát ra mang vô tận uy thế, giáng lâm với ý định thanh trừng sinh vật xấu xí này.
Nhưng may mắn là nó lại kịp thời nhận ra ngay trước khi bị đè nát, một đại vĩ to lớn đang lấy một lực uy áp mà rơi xuống.
" Grừuuhh " Tiếng gầm bén nhọn lại vang lên, như chứa một cơn thịnh nộ không thể bị dập tắt của đại quái vật.
Không chờ đợi lấy chiếc đuôi gây trọng thương lên bản thân, nó nhanh chóng đưa hai thanh trọng kiếm sau bả vai về phía sau, lấy đà chém ra một lực thật lớn va chạm với đại hắc vĩ đã giáng xuống.
" Rầm ầmmm " Nguồn phong bạo được tạo ra sau cuộc va chạm, quét ngang qua tứ phía kéo theo sương bụi mù mịt.
****** Hết chương ******
(Cho mình xin một đánh giá nhé =)), Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình)
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!