TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Bước Vào Giang Hồ Gặp Giai Nhân

Chương 15: Tra án (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước

Chu Uyển Đình lúc tỉnh lại, kinh hãi thấy y phục của mình đã bị đổi, thân thể có chút đau nhức ngồi dậy. Nàng loay hoay cảm thấy bàn tay có chút lực đè nặng, nhìn đến liền thấy bàn tay mình bị Tề Nghiên Dương gắt gao nắm lấy, người nọ ngồi bệt dưới phần đất thấp hơn, nghiêng đầu tựa vào mỏm đá nhô lên nắm lấy tay nàng ngủ say. Chu Uyển Đình nhìn người trước mặt, không nỡ đánh thức trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi, nàng nhớ lại mọi chuyện, chỉ hi vọng tất cả chỉ là một giấc mộng. Nhưng nhìn kìa, dưới lớp đất lạnh lẽo kia là mẫu thân cùng muội muội của nàng, bia khắc tên bằng gỗ vẫn còn sừng sững cắm ở đó, nàng muốn trốn tránh cũng không thể
Nàng hất bàn tay của người kia ra, không để tâm đến bước đi. Nhưng nhìn lại, Tề Nghiên Dương trên người mặc y phục của mình, thoáng nhìn vẫn còn chút ẩm ướt. Trong lòng dâng lên một chút thương cảm, nàng vương tay muốn chạm vào người kia. Nhưng rồi nàng do dự, bàn tay run run vừa muốn lại không muốn tiến đến, nàng cắn răng thầm rơi nước mắt. Nàng không muốn tin cũng không muốn chấp nhận, nhưng làm sao đây khi Tề Nghiên Dương trên người toàn là máu của Uyển Nhu, tay còn cầm đại đao vương chất lỏng màu đỏ kia, nàng thế nào tin người kia đây.
Chu Uyển Đình quyết định đứng dậy, tiến đến hai nắm mồ nhô lên cao, ở trước cắm hai cái bia gỗ khắc tên Chu Uyển Nhu - Chu Nương. Nàng quỳ xuống trước phần mộ của Chu Nương, vươn tay vuốt lên bia gỗ, cúi đầu khóc thút thít.
Ánh mặt trời rọi xuống nhân gian, tia nắng chen qua các kẽ lá chiếu vào mặt Tề Nghiên Dương đang ngủ say, nàng thức giấc, việc đầu tiên là xem xét Chu Uyển Đình. Thấy người kia biến mất, nàng hốt hoảng chống đỡ thân thể ngồi dậy, trong lúc nhìn bốn phía liền thấy Chu Uyển Đình quỳ ở trước mộ phần của Chu Nương. Nàng không do dự, dùng lực đứng dậy, nàng chậm chạp đi tới sau lưng Chu Uyển Đình, nàng nghe thấy tiếng khóc của người kia, lặng lẽ nhìn hai bia gỗ trước mặt không khỏi đau lòng. Chẳng trách đêm đó nhìn thiếu nữ kia có đôi phần tương tự Chu Uyển Đình, nếu nàng sớm nhận ra, không phải, chính là mình không vô dụng như vậy, có lẽ đã cứu được muội muội.
Nàng quỳ xuống bên cạnh Chu Uyển Đình, cung kính dập đầu xuống ba cái. Đây là lần đầu tiên nàng quỳ trước một người xa lạ, không phải vì quyền thế cường đại như hoàng thượng, cũng không phải vì uy nghiêm gắt gao như ngoại công mà là nàng cảm thấy chính mình tội lỗi. Dập đầu xong,Tề Nghiên Dương hướng hai bia mộ bắt đầu nói.
"Ta...Tề Nghiên Dương, tuy nhân phẩm không tốt, tính tình quái gỡ ngang tàn, nhưng chưa từng có ý sát hại bất cứ ai. Tại đây ta xin thề, nếu có nửa lời dối trá, trời tru đất diệt, chết không toàn thây"
Chu Uyển Đình xoay người dụi mắt nhìn người kia. Tề Nghiên Dương nghiêm túc quỳ trước mộ phần của mẫu thân, tại nơi này lập lời thề, đây là lí do gì chứ? Chẳng lẽ chính nàng đã hiểu lầm. Không đợi nàng nói, Tề Nghiên Dương đã xoay người hướng Chu Uyển Đình, ánh mắt mang theo mười phần kiên định
"Đình Đình, ta không cầu nàng phải tin ta, chỉ cầu nàng cho ta một cơ hội để rửa oan cho chính mình"
"Ngươi có ý gì?"

Bạn đang đọc bộ truyện Bước Vào Giang Hồ Gặp Giai Nhân tại truyen35.shop

Tề Nghiên Dương vẫn như cũ, không do dự nói.
"Ta nhớ dáng vẻ của hung thủ, ta có thể tự mình điều tra. Nhưng nếu nàng muốn trả thù, chúng ta có thể cùng hợp tác. Nàng rửa hận, ta rửa oan"
Chu Uyển Đình nhìn nàng, bốn mắt kiên định nhìn nhau, giống như đã hiểu ý, Uyển Đình không do dự gật đầu, đưa lòng bàn tay lấm lem lên hướng về phía Tề Nghiên Dương. Tề Nghiên Dương nở nụ cười ấm áp, đem lòng bàn tay của mình đập một cái mạnh vào lòng bàn tay người kia, coi như lời hứa đã định
Tề Nghiên Dương cùng Chu Uyển Đình trở lại căn nhà tranh đã cháy rụi thành tro, Uyển Đình muốn tìm những gì còn sót lại trong căn nhà nàng đã sống suốt hai mươi năm. Tất cả đều đã không còn, đương lúc nàng định rời đi, chân bị vấp vào một vật gì đó cứng ngắt nằm trong đống đổ nát tro tàn. Uyển Đình khom người, phủi phủi một lớp tro dày bên ngoài, lộ lên một chiếc hộp sắt đã bị lửa nung nóng chảy mất hình dạng ban đầu. Nàng cầm chiếc hộp sắt còn âm ỉ hơi ấm cất vào trong áo, sau đó dứt khoác rời đi.
Hai nàng trở về trung tâm Giao Châu, Tề Nghiên Dương mang Uyển Đình về tư phòng của mình ở phủ tri châu, dù gì Chung Tử Ly cũng không để ý nên nàng cũng không cần nói với hắn, chỉ tùy tiện dặn dò hạ nhân chuẩn bị thêm một bộ chăn gối cùng một tủ quần áo.
"Ta đã bảo hạ nhân sắp xếp ổn thoả, nàng thấy sao, thoải mái chứ?"
Vừa trở về, Tề Nghiên Dương đã cùng hạ nhân bàn tính một chút, cùng hai ba người di chuyển một số đồ vật, tạo thành hai không gian riêng biệt. Uyển Đình ở bên phải tư phòng, được sắp xếp một cái giường chính lớn, gần giường có một kệ tủ đựng y phục, đi một bước liền đến một cái bàn trang điểm. Từ giường đi thẳng đến năm bảy tám bước liền đến một chiếc ghế dài bằng tre, bên trên có trải nệm mềm, cạnh đó là một cái tủ quần áo vừa và một bàn ăn cỡ nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bước Vào Giang Hồ Gặp Giai Nhân, truyện Bước Vào Giang Hồ Gặp Giai Nhân , đọc truyện Bước Vào Giang Hồ Gặp Giai Nhân full , Bước Vào Giang Hồ Gặp Giai Nhân full , Bước Vào Giang Hồ Gặp Giai Nhân chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top