‘Từ bây giờ, cô ấy sẽ là một thành viên trong các cô.’ Nữ hầu dịu dàng cúi đầu, cung kính đáp: ‘Vâng, thưa thiếu gia.’ ....... Đi xuyên qua hành lang dài, đi đến căn nhà đằng tách biệt phía sau tòa lâu đài cổ. Tô Phù bị đẩy vào phòng ngủ, lảo đảo mấy bước mới khó khăn đứng thẳng lại. Nữ hầu mặt lạnh nói: ‘Từ hôm nay trở đi, đây chính là chỗ ở của cô. Ở nơi này, phải tuân thủ đúng quy tắc ba điều không được phép, không được phép tự ý rời khỏi chỗ này nửa bước, không được phép tự ý bỏ trốn, không được phép bất kính với thiếu gia.’ Tô Phù kịt mũi coi thường, cô vốn không thèm xem những quy tắc này để vào mắt. Bệnh viện tâm thần tuy nguy hiểm những vẫn tốt hơn nơi này, ở chỗ này còn không phải là một chiếc lồng giam vàng son xa hoa ư? Nữ hâu không để ý đến thái độ kinh miệt của cô, quay người đi ra khỏi phòng.
Tô Phù vừa định ra ngoài, tấm cửa cách chóp mũi cô vài milimet bang một tiếng đóng lại. Tô phù nắm lấy tay nắm cửa, vặn một cái nhưng cửa không mở ra. Cánh cửa đã bị khóa trái. Tô Phù quay người lại, hiện tại không thể bỏ trốn chỉ đành ở lại nơi này. Điều kiện trong phòng ngủ không tính là tệ, giường cùng tủ quần áo và bàn trang điểm, có phòng tắm riêng biệt, quần áo mỹ phẩm dưỡng da cùng đồ trang điểm tất cả mọi thứ cần có đều có đủ. Cô đi đến kéo tủ quần áo ra, bên trong đều là váy thỏ, váy thủy thủ, và các loại quần áo thiết kế riêng...tất cả đều có một đặc điểm chung đó chính là quá hở hang. Đã gợi cảm lại còn hở hang! Sở thích của người đàn ông này thật tệ.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!