TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
San San đã lớn, cho nên ngủ riêng một phòng.
Nghiêm Mục và Hạ Tinh Thần ra tay, tốn một buổi trưa làm một gian phòng nhỏ trong phòng khách cho San San, chia phòng khách thành hai.
Cuộc sống ở trang trại rượu bình yên tĩnh lặng. Phía sau là một khoảng đất trồng rau, bên trong trồng các loại rau dưa bình dân như cải trắng, hành tây và cà rốt,... Tuy rằng gà và khổng tước trong trang trại không còn nữa, nhưng ít ra trong kho hàng vẫn còn thịt bò đông lạnh và chân giò hun khói được vận chuyển bằng máy bay từ Tây Ban Nha về.
Mạnh Kiều cảm thán, tiền đúng là vật ngoài thân mà.
Chết rồi thì chẳng còn hưởng thụ được những thứ này.
Người bạn này của Bạch Mộ Nhiễm giàu thật, nối liền với trang trại rượu là làng du lịch loại nhỏ kiểu Nhật. Từng hàng nhà gỗ nhỏ đứng yên trong núi giống như căn nhà nhỏ của tinh linh. Làng du lịch còn chưa xây xong, trong quầy lễ tân vẫn trống không, nhưng chủ thể kiến trúc đã hoàn thành, có thể vào ở.
Bởi vì nơi đó nhìn có vẻ không quá an toàn, cho nên không có người ở chỗ tránh nạn bằng lòng đi qua, vì thế nơi này đã trở thành thiên đường nhỏ của Mạnh Kiều và Nghiêm Mục.
Dẫu sao thực lực của cao thủ đều mạnh mẽ, không sợ gì cả.
Thời tiết càng ngày càng lạnh. Mạnh Kiều ép San San rèn luyện kỹ năng khống chế lửa của mình, vì thế sau vài ngày huấn luyện cường độ cao, cô bé đã có thể kết hợp thiên phú của mình với “hệ thống làm sưởi dưới đất” sưởi cả phòng ấm áp như ngọn lửa bất diệt.
Năm người vui vẻ bắt đầu cuộc sống trong thôn.
Ban ngày Mạnh Kiều và Nghiêm Mục đi dạo trong làng du lịch. Cô nhìn người đàn ông hỏi: “Anh nói xem vì sao lại xây làng du lịch ở đây? Trước không thôn, sau không hàng quán, sẽ có người đến à? Tuy rằng thưởng thức rượu, nghỉ phép, ngắm cảnh đẹp đúng là phục vụ hàng đầu, nhưng nơi này ngoài núi vây quanh bốn phía ra thì chẳng có gì cả.”
Nghiêm Mục đi vào một gian phòng khách, trên sàn nhà là chiếu tatami phủ kín tro bụi, bên ngoài là một cái sân nhỏ kiểu Nhật. Trong sân có một cái hồ nước lớn, hồ nước xây từ gạch men sứ màu xám đậm.
Có hồ nước!
Mạnh Kiều sáng mắt: “Mẹ kiếp! Được thế nhỉ!” Cô vui mừng nhìn người đàn ông, xoa xoa tay không kìm nén được kích động.
“Hồ nước nóng, gần đây có hồ nước nóng?”
“Ừm, em đi gọi mọi người đi. Anh kiểm tra đường nước.” Nghiêm Mục đã chạy đến bên cạnh ao, vặn van kim loại, đường nước ùng ục tiếng va chạm.
Trong ánh mắt chờ mong của Mạnh Kiều, dòng nước màu vàng cam bốc khói nóng trào ra. Hơi nước nóng hôi hổi khiến cô nhìn đến ngây người. Một lát sau màu vàng rút đi, hồ nước nóng dần trong vắt.
Mạnh Kiều duỗi tay thò vào nước: “Đúng là nước nóng này?”
Nghiêm Mục đóng vòi nước: “Anh rửa sạch chỗ này đã. Đêm nay em muốn ở đây à?”
“Ở chứ! Vì sao không được? Cho dù người dị dạng đến, em cũng muốn ở nơi này!” Mạnh Kiều son sắt gật đầu: “Anh dọn từ từ nhé. Em đi tìm mọi người!”
“Được.”
Nửa tiếng sau, Mạnh Kiều đẩy xe đẩy nhỏ của khách sạn từ trang trại rượu xa xôi chạy đến biệt thự riêng kiểu Nhật ở làng du lịch. San San nghe Mạnh Kiều miêu tả, cũng không muốn học nữa, chạy bịch bịch ở đằng trước như bé thỏ con.
Hạ Tinh Thần xách cặp cho San San, Tiểu Kiều cầm chăn cho cô bé. Hai người nghiễm nhiên mang dáng vẻ “vợ hiền mẹ đảm”.
Nghiêm Mục đã quét tước xong hai biệt thự liền kề. Phòng khách ở đây đầy đủ đồ đạc, cho nên chỉ cần lau khô là được.
Vào phòng, San San kinh ngạc cảm thán há hốc miệng: “Anh rể, chỗ này tốt quá nè!”
Làng du lịch xây dựng theo tiêu chuẩn giá cả 1000 nhân dân tệ/1 đêm ở thành phố.
Trần nhà cao 4 mét, phòng dạng gia đình được trải chiếu tatami kiểu Nhật. Chỗ cho San San được xây cao lên, cửa gỗ đóng lại, hoàn toàn không cần lo về vấn đề riêng tư. Trong phòng sớm đã không còn mùi sơn mới khó ngửi, mà là mùi thơm mát của gỗ.
“Chị! Em muốn ở nơi này!” San San đi quanh vài vòng, lại lẩm bẩm: “Nhưng mà hơi lạnh.”
Cô bé vung tay nhỏ, dùng cục đá trắng để trang trí bắt đầu sưởi ấm, biến thành một bếp lò nhỏ treo tường. Ngọn lửa không đốt lan sang vách tường làm bằng gỗ mà chỉ “ngoan ngoãn nghe lời” bốc khói ở trên tảng đá.
“Việc đó không được, ở lâu đài vẫn an toàn hơn. Mà thỉnh thoảng đến thì được.” Mạnh Kiều cũng thích nơi này, nhưng ở gần nhiều người thì vẫn sẽ an toàn hơn. Qua mấy ngày quan sát, làng du lịch bốn bề vắng lặng, cho nên cô mới quyết định ở chỗ này một đêm.
San San thở dài rồi cô bé nhanh chóng bị hồ nước nóng tỏa khói trắng hấp dẫn, làm ầm ĩ muốn ngâm hồ nước nóng luôn bây giờ.
Chờ đến lúc chuẩn bị xong hết thì trời đã tối.
Hạ Tinh Thần không có nhu cầu ngâm hồ nước nóng, hơn nữa dẫu sao cậu cũng chưa từng làm chuyện thân mật như vậy với Tiểu Kiều, vì thế đỏ mặt xua xua tay nói: “Em vẫn ở trong phòng đọc sách thôi. Em mới thấy quyển “Lịch sử tôn giáo thế giới” trong phòng sách, cảm thấy khá thú vị.”
San San vui vẻ: “Vậy em sẽ độc chiếm chị Tiểu Kiều! Anh đừng có đến gần!”
Hạ Tinh Thần thẹn thùng gật đầu.
Thật ra Tiểu Kiều không muốn ngâm hồ nước nóng cho lắm, dẫu sao cô ấy chưa từng mặc áo tắm hoặc quấn khăn tắm trước mặt người khác phái. Nhưng San San nhìn cô ấy với vẻ mặt chờ mong, cô ấy đành phải mạnh mẽ đè sự lúng túng trong lòng xuống, đồng ý sẽ chơi đùa với San San. San San nhìn thấy chị Tiểu Kiều bình thường lạnh như băng, giờ phút này vành tai đỏ bừng như màu anh đào chín.
Tiểu Kiều thay áo tắm dài tay, trong quá trình này, Hạ Tinh Thần chưa từng ngẩng đầu mà buông mành xuống, ngăn cách đôi bên.
Tiểu Kiều kéo San San đi vào trong ao.
Phòng và ao chỉ cách nhau một cái cửa sổ sát đất. Thật ra quang cảnh trong hồ thế nào, bên trong có thể nhìn rất rõ. Tuy rằng ngoài mặt Hạ Tinh Thần thản nhiên, nhưng sách còn cầm ngược, cậu cảm thấy mình bị hơi nước bên ngoài hun cho không thở nổi.
Trong lòng San San cảm thán: Chị gái với anh rể của mình đúng là mặt dày.
Bạn đang đọc bộ truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chạy Trốn Khắp Địa Cầu, truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu , đọc truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu chương mới