Tưởng Tốn: “Vậy không được đâu, em chỉ lười ra ngoài thôi!”
Hạ Xuyên: “…”
Hạ Xuyên bắt đầu đi sớm về trễ, ban ngày đi học, tối về dạy học.
10.
Trước khi ngủ.
Tưởng Tốn: “Anh thích con trai hay con gái?”
Hạ Xuyên: “Thích hết.”
Tưởng Tốn: “Anh nghĩ ra tên chưa?”
Hạ Xuyên: “Rồi, gọi là em bé.”
Tưởng Tốn: “?”
Hạ Xuyên: “Con trai gọi là bé trai, con gái gọi là bé gái, dễ nhớ.”
Tưởng Tốn: “Được!”
11.
Hạ Xuyên gọi điện thoại: “Sinh rồi, vừa mới sinh.”
Thạch Lâm: “Gì cơ? Không phải ngày dự sinh còn mấy ngày nữa ư? Hai người ở đâu vậy?”
Rừm rừm rừm.
Hạ Xuyên: “Phòng nghỉ của trường đua.”
Thạch Lâm: “…”
12.
Đồ chơi của bé gái là: Mô hình xe hơi, mô hình xe buýt, mô hình xe thể thao, mô hình xe tải, còn có tàu hỏa nhỏ xình xịch.
13.
Bé gái học viết chữ.
Bé gái: “Đây chính là tên của chú!”
A Sùng: “Đây không phải là tên lặng lẽ chờ đợi chàng quay về của chú!”
Bé gái: “Đúng mà!”
A Sùng: “Không phải cái này, tên của chú viết thế này này!”
Bé gái: “Không phải không phải, là viết như thế này!”
A Sùng: “Ai dạy cháu viết như vậy!”
Bé gái chỉ: “Mẹ đó!”
A Sùng trợn mắt nhìn.
Tưởng Tốn đang cắn hạt dưa: “Đúng mà, anh không phải tên này ư? A Trùng (1)?”
(1) Trong tiếng Trung, chữ Sùng và Trùng phát âm giống nhau.
A Sùng ngửa mặt lên trời thở dài.
14.
Diễn thuyết ở nhà trẻ: Vật quý báu trong nhà.
Bé gái: “Vật quý của gia đình em là hai
cái áo và hai chiếc nhẫn bạc, một khuyên tai bạc, áo là một cái màu xanh sapphire, một cái màu hồng, hình như là mua khi bố mẹ mới quen nhau. Đã rách hết rồi, nhưng bố mẹ không nỡ bỏ, cũng không nỡ mặc. Cái nhẫn bạc
hình như là mua ba mươi tám đồng, bố mẹ giấu rất kĩ, khuyên tai bạc là
đắt nhất, nhưng chỉ có một cái thôi, một cái thì rẻ hơn một chút!”
Tan học.
Người bạn nhỏ: “Cho cậu ăn cái này.”
“Cái này cũng cho cậu.”
“Còn cái này nữa.”
Bé gái: “Tại sao cho tớ hết vậy?”
“Vì nhà cậu nghèo!”
Bé gái: “…Được rồi.”
15.
Tưởng Tốn rửa xe, bé gái giúp đỡ.
Tay bé gái đầy bọt, rửa rất cần mẫn.
Tưởng Tốn nhìn đầy vui mừng.
Một lát sau, Tưởng Tốn: “Con lấy nước tẩy rửa ở đâu vậy?”
Bé gái: “Nhà tắm ạ!”
Tưởng Tốn: “?”
Bé gái: “Cái chai tắm thơm thơm đó!”
Tưởng Tốn: “…”
16.
Trời trong nắng ấm, núi Minh Hà.
Trên đường núi, người đi bộ, dòng xe chạy rối rít né chiếc xe thể thao không có gương màu hồng.
Cô gái trên xe đeo kính râm, mặc trang phục đua xe màu đỏ, buộc hai bím tóc sừng dê.
Vung tay lên: “Lên đây!”
Thằng bé trai ba tuổi đầu mông leo cả lên xe.
Mọi người né tránh tiếp.
Chiếc xe thể thao trẻ em chạy bằng điện không có gương màu hồng, chậm rãi lên đường.
HẾT
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!