TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đêm tối, Tô Hữu Duy rốt cuộc cũng trở về biệt thự.
Anh không dám đem bộ dạng nhếch nhác kia về nhà chỉ dám ở nhà Lương Bằng ngủ một giấc.
Dạo này Tô Hữu Duy thường hay thấy đau, đầu cũng đau mà tim cũng đau.
Dưới ánh trăng dày dặc anh lê bước chân vào nhà, bóng lưng vẫn đơn bạc như thế.
Biệt thự chỉ còn ánh sáng lập lờ của đèn tường mọi người tựa hồ đã ngủ hết rồi.
Cô gái nhỏ của anh đã ngủ chưa nhỉ? Cô có nhớ anh chút nào không? Một chút thôi?
Tô Hữu Duy lại trách mình suy nghĩ viễn vông, đã làm cô tổn thương còn muốn cô vương vấn mình.
Đúng là hoang đường.
Anh khẽ chạm lên tay nắm cửa nhẹ nhàng xoay một cái, cửa không khóa.
Tô Hữu Duy có hơi bất ngờ.
Ánh đèn phòng yếu ớt, đủ cho anh thấy La Mẫn Tuyên đang yên giấc trên giường.
Dường như cô ngủ không ngon lắm, lông mày nhíu chặt lại.
Tô Hữu Duy rón rén bước tới tựa một con mèo đi trong đêm, không phát ra chút tiếng động nào.
Anh ngồi xổm trước gương mặt nhắm nghiền mắt của cô.
Gần đến mức cảm nhận được hơi thở thơm tho của cô gái nhỏ.
Đưa tay xoa lấy hàng chân mày nhíu chặt như thể trấn an cô.
Tô Hữu Duy thừa nhận anh đúng là một tên xấu xa.
Trước đây chưa có được La Mẫn Tuyên, đều là cẩn thận che chở, bảo vệ cô phía sau, xem cô như nàng búp bê sứ đến chạm cũng không nỡ chạm.
Đến khi có được cô rồi, lại để bản tính nóng giận khó kiểm soát của mình mà gây họa.
Nếu như La Mẫn Tuyên không gặp phải anh thì có lẽ cô sẽ có một cuộc đời khác, cô sẽ trở thành đạo diễn tài ba, sẽ kết hôn sinh con với một người đàn ông bình thường.
Còn Tô Hữu Duy nếu như không gặp được La Mẫn Tuyên có lẽ đã chết vào lúc anh 12 tuổi.
Tô Hữu Duy thở dài khe khẽ.
Anh dặn lòng chỉ đến nhìn cô một chút cho thõa nỗi nhớ mong.
Thế nhưng nhìn thấy cô anh lại muốn tham lam chiếm cứ nhiều hơn.
Tô Hữu Duy cúi đầu xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn.
Nụ hôn run rẩy mang biết bao tâm tình khó nói.
Tình yêu của một kẻ điên thấp hèn đến mức nào?
La Mẫn Tuyên bất ngờ mở mắt.
Cả hai bốn mắt nhìn nhau không nói một lời.
Cô nhìn thấy được sự hoảng hốt trong mắt anh, như làm việc xấu bị người ta bắt tại trận.
Tô Hữu Duy mấp máy môi: “Em...” Anh dời mắt đi: “Tôi sẽ đi ngay, em đừng lo.”
La Mẫn Tuyên không đáp, chỉ nhìn anh chăm chú.
Tô Hữu Duy mất tự nhiên vội đứng dậy xoay người toan rời khỏi nhưng cổ tay lại bị người ta nắm lấy.
Cô không biết tại sao mình làm vậy, chỉ là trong thâm tâm vang vọng một câu nói: “Giữ anh ấy lại.”
Anh ngạc nhiên nhìn cô giống như không tin cô thật sự sẽ làm vậy.
La Mẫn Tuyên hé môi: “Em khát nước.” Âm thanh phá lệ nũng nịu còn có chút ngái ngủ.
Lòng Tô Hữu Duy mềm nhũn, ngay lập tức đi lấy nước cho cô, chờ cô uống xong lại cầm ly nước có dấu môi không buông.
La Mẫn Tuyên tự nhiên hỏi: “Anh buồn ngủ không?”
Tô Hữu Duy vốn muốn đáp không nhưng nghĩ đi nghĩ lại thế nào lại nói: “Buồn ngủ.”
Cô gật đầu, ngáp một cái: “Thế ngủ đi.” Còn tự giác dịch sang một bên chừa chỗ cho anh.
Tô Hữu Duy bị cô làm kinh ngạc đến hú hồn bạt vía.
Cô vợ nhỏ của mình từ khi nào lại dễ tính như vậy?
Anh ngơ ngác như một thằng ngốc nằm xuống giường, đầu nghiêng sang nhìn tấm lưng lộ xương cánh bướm của cô.
Giống như ma xui quỷ khiến anh giải thích: “Kiều Mạn Nhu không phải anh em kết nghĩa gì cả, tôi cũng không chạm vào cô ta.
Tôi chỉ là muốn thông qua cô ta nhìn thấy thái độ của em đối với tôi.” Thấy cô không đáp lời anh vội vã bồi thêm một câu: “Nhất định không có lần sau.”
La Mẫn Tuyên vẫn không nhúc nhích, chắc là ngủ rồi.
Tô Hữu Duy thất vọng, khó khăn lắm mới nói ra sự thật người ta lại ngủ mất rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Đàm Phán Hôn Nhân Tô Tổng Đừng Tưởng Bở tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đàm Phán Hôn Nhân Tô Tổng Đừng Tưởng Bở, truyện Đàm Phán Hôn Nhân Tô Tổng Đừng Tưởng Bở , đọc truyện Đàm Phán Hôn Nhân Tô Tổng Đừng Tưởng Bở full , Đàm Phán Hôn Nhân Tô Tổng Đừng Tưởng Bở full , Đàm Phán Hôn Nhân Tô Tổng Đừng Tưởng Bở chương mới