TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Điền Quý cười khẩy, nói:
“Nói bao nhiêu chuyện chẳng qua cũng là để câu giờ mà thôi.
Thực tế nhà ngươi hãy còn thiếu hai món đồ mới khiến lễ đăng quang này viên mãn.”
Dứt câu, anh chàng bèn im lặng quan sát mộ chủ.
Lúc thấy hắn giật mình đáng thót một cái, Điền Quý đã biết mình đoán đúng.
Phong thủy thuật thực ra chia làm vài nhánh nhỏ.
Thầy dương thì sửa nhà sửa cửa cho người sống, thầy âm thì cải quách cải mộ cho người đã khuất.
Trong đó, có một thuật phong thủy truyền từ bên Tàu sang gọi là Phong Cốt Đàn.
Nói về cái Phong Cốt Đàn này thì cũng tà ác quá lắm, người bày thuật đi tìm hai đứa trẻ con chưa đầy tháng, mộ nam mộ nữ rồi bóp cổ chết, cốt để làm oán khí của chúng càng mạnh càng tốt.
Tro cốt bọn nó sau đấy sẽ được đựng vào hai cái hũ, ngoài dán bùa, trong tráng đồng, khiến linh hồn không siêu thoát được.
Mộ chủ sẽ dựa vào cặp Phong Cốt Đàn này làm lối dẫn lên trời.
Điền Quý đi lại trong mộ, đã đoán chắc chín phần mười tay pháp sư xây mộ theo nhánh âm của phong thủy thuật.
Với trình độ của hắn thì không lý nào lại không biết thuật Phong Cốt Đàn, và lấy tính cách coi mạng người như cỏ rác của gã thì chẳng có chuyện hắn thương hại người ta.
Thế nhưng phòng liệm này lại không có hai hũ tro cốt.
Đáp án thực ra đã ở trước mặt.
Mộ chủ cười nhạt, nói:
“Ngươi và con bé chẳng phải vừa vặn là một nam một nữ à? Đây, đã chuẩn bị sẵn cho hai người các ngươi rồi đấy.”
Gã búng tay đánh chóc một cái, tức thì bức tường sau lưng cái quách đá dịch chuyển, để lộ hai cái cửa bí mật.
Vũ Phạm Long và Trịnh Thanh Loan khệ nệ bưng hai cái hũ to như chum ngâm cà ra.
“Uây.
Chú Quý đến sớm thế?”
Vũ Phạm Long cười hô hố, đặt cái chum bằng đồng xuống sàn dá đánh kịch một cái.
Loại đồng này không biết luyện ra kiểu gì, cứ xanh biếc như ngọc, người xưa gọi là đồng Phong Ma.
Đây là loại đồng tốt có công dụng trấn linh, giữ hồn, giá trị chỉ thua đồng đen kì bí mà thôi.
Trịnh Thanh Loan thì nhoẻn cười, nói:
“Ôi Ngân, em, chị tưởng em bị hắn làm gì rồi chứ.
Mau qua đây với chị nào.”
Phượng Ngân cắn răng, giọng nghèn nghẹn:
“Chị...!tôi sẽ gọi cô tiếng chị này thêm một lần nữa...!tại sao?”
Điền Quý nhìn cô nàng một cái, song không lên tiếng.
Anh chàng hiểu đây là chuyện giữa hai chị em Phượng Ngân, mình không nên xen vào.
Trịnh Thanh Loan nhún vai, nói:
“Em không hiểu đâu.
Hành giả...!cái gọi là hành giả là một tổ chức ngu xuẩn, bất công và bảo thủ! Nó không cho người ta làm người tốt! Để đập nát được nó...!đành để em chịu thiệt vậy.”
“Vậy là không còn gì để nói?”
Phượng Ngân hỏi, vẻ thất vọng hiện rõ trong đôi mắt.
Thanh Loan lật tay, chẳng biết gọi từ đâu ra một ngọn mác, chĩa vào mặt em gái.
Câu trả lời đã rất rõ ràng, lần này chỉ còn cách nói chuyện bằng đao kiếm.
Điền Quý nhìn về phía Vũ Phạm Long, hỏi:
“Thế nào, trận sắp tới đây nhà ngươi đánh hay không?”
Đời thuở nào trên đời lại có người ra trận mà đi hỏi đối phương có đánh hay không, song mộ chủ không hề cười nhạo câu hỏi quái gở của anh chàng.
Gã cũng ngó xuống chỗ Vũ Phạm Long đang đứng, vì đeo mặt nạ nên Điền Quý chẳng tài nào đoán nổi mộ chủ đang nghĩ gì.
Vũ Phạm Long nhún vai, lưng tựa vào vách mộ, ngáp một cái, đoạn hỏi:
“Sao hả bác? Có hứng thú làm một trận với thằng này không?”
“Ông bác” không hiện hình, nhưng nhìn cái vẻ hào hứng của Vũ Phạm Long, Điền Quý cũng đoán được ông cụ đã trả lời thế nào.
Anh chàng không lí gì đến Vũ Phạm Long nữa, mà quay sang chỗ tên mộ chủ:
“Thế chắc chỉ còn lại nhà ngươi rồi.
Muốn chơi một trận không?”
“Tùy thời phụng bồi.”
Mộ chủ cười nhạt.
Điền Quý chỉ thấy lão búng tay đánh “chóc” một cái, cái phòng liệm quan tài đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Sương mù chẳng hiểu từ đâu rỉ vào, che kín cả cột rồng kèo phụng, phủ lên hai cái hũ bằng đồng Phong Ma, rồi nuốt trọn cả bá quan văn võ xác chết, nhấn chìm luôn cả đám Điền Quý lẫn mộ chủ.
Anh chàng chặc lưỡi, bày nhanh một cái trận phòng ngự ở chỗ mình đứng, rồi chờ xem tên mộ chủ muốn giở trò gì.
Sương trắng rút đi, Điền Quý bị ánh nắng mặt trời chiếu vào làm cho chói mắt, phải quay mặt tránh đi chỗ khác.
Anh chàng phát hiện mình không còn trong căn phòng liệm bằng đá nữa, mà đang đứng trên một cái sân rộng.
Không khí loãng và gió thổi ào ạt khiến anh chàng đoán rằng nơi này chắc hẳn phải cao hơn so với mặt đất nhiều.
Gã mộ chủ đứng thẳng người trên con rồng đá, hai tay giơ ngang ra đón gió, đầu ngẩng cao.
Bạn đang đọc bộ truyện Đất Ma tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đất Ma, truyện Đất Ma , đọc truyện Đất Ma full , Đất Ma full , Đất Ma chương mới