TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Hôm nay có chuyện gì vậy nhỉ? Cảm giác bất an cứ theo sau mình..."
Bước ra khỏi phòng tắm, Dai khoác lên mình chiếc áo tắm trắng muốt, ông bước đi trong những hành lang rộng lớn của căn biệt thự thuộc tài sản bản thân.
Trên gương mặt điển trai mà cương nghị đó là sự ẩn hiện của cảm giác bất an, sâu trong đáy mắt của người đàn ông cũng mang một vẻ hoang mang đến khác thường.
"Kỳ lạ...!Cảm giác bất an này đã rất lâu rồi chưa cảm nhận qua...!Lần cuối mình cảm nhận được nó là khi tác chiến ở đâu nhỉ?"
Dù là giác quan của người chiến binh đã được mài dũa qua vô số trận chiến lớn nhỏ nhưng Dai vẫn bỏ qua cảm giác bất an này.
Căn nhà này quá kiên cố với những hàng phòng thủ vượt xa bình thường làm cho ông đã chủ quan với cảm giác này.
Cố gắng loại bỏ những suy nghĩ bất an trong đầu óc mình, Dai hướng về căn phòng ngủ của vợ chồng hai người mà sải bước đi.
Đặt tay lên nắm cửa thì những âm thanh trò chuyện vui vẻ của người vợ và con ông đã lọt vào tai của mình.
"Nào cục cưng ngoan nào! Ngủ đi con, muộn rồi."
"Ma...Ma..."
Những tiếng cười đùa của cả 2 mẹ con Elisa cùng với Takeru vang vọng trong căn phòng, điều này làm tâm trạng của Dai tốt hơn hẳn so với ban nãy.
Dù không thể xua đi những bất an nhưng phần nào nó cũng cải thiện được tâm tình của Dai.
Cố gắng nặn ra khuôn mặt tươi cười, Dai đẩy cửa bước vào căn phòng của mình.
"Em với con vẫn chưa ngủ sao? Nào Takeru, lại đây để cha ôm cái nào."
Một câu hỏi thăm đơn giản hướng đến hai mẹ con Takeru, Dai lập tức quay người sang nhìn Takeru với ánh mắt trìu mến, ông có thể cảm nhận được huyết mạch của mình đang chảy trong người thằng bé.
Ánh mắt đen láy đến lạ kỳ cùng với đó trên khuôn mặt non nớt kia để lộ ra một nụ cười ngây ngô mà tinh nghịch.
Nhìn đứa trẻ đang được mình bế trên tay, Dai chợt cảm thấy cuộc sống này thật sự quá tốt, ông có vợ, có con, có tài sản,...
Sau một hồi cưng nựng Takeru, cuối cùng Dai cũng đặt cậu trở lại chiếc nuôi của mình mà nhẹ nhàng kéo chiếc chăn mỏng lên đắp cho cậu.
Khuôn mặt của Dai khi nhìn Takeru mang theo vô vàn yêu thương trìu mến, nó thể hiện tình thương của người cha dành cho con của mình.
Dai không hề biết rằng có lẽ đây có thể là lần cuối cùng mà mình có thể được ngắm nhìn người con trai của mình.
Đợi đến khi Takeru ngủ, Dai lúc này mới dám hướng về phía Elisa mà nói những nghi vấn ngày hôm nay của mình.
"Elisa à, không hiểu sao nay anh có những linh cảm rất lạ.
Anh ẩn ẩn cảm nhận được sự bất an cùng nguy cơ đang đến gần."
Điều này cũng không đùa được với Dai, dù sao cũng trên chiến trường nhiều năm, thậm chí còn đảm nhận chức vụ tướng quân cho nên linh cảm của người đàn ông này nhạy bén vô cùng.
Đã từng trải qua rất nhiều pha vào sinh ra tử, những tình huống thoát khỏi hiểm nghèo đã trui rèn lên sự nhạy bén của ông.
"Anh cũng có cảm nhận này!?"
Nghe được câu nói của Dai, biểu cảm Elisa thay đổi liên tục từ bất ngờ thành sợ hãi rồi bất an.
"Ý em là sao? Chẳng lẽ em cũng cảm thấy điều gì đó không ổn?"
"Đúng thế! Hôm nay trong người em có cảm giác gì đó là lạ..."
Khự lại một khắc, Dai bây giờ mới nhận ra tình huống nguy hiểm của bản thân và gia đình của mình.
"Hỏng rồi...!Có sát thủ...!Nhưng tại sao chuông báo động không kêu, đưa Takeru tới nơi an toàn ngay Elisa."
Cuộc đối thoại của 2 vợ chồng đang tiếp diễn thì bất chợt thần thức của Dai phát hiện có những bóng người không rõ lai lịch đang cố đột nhập vào khu vườn của nhà mình.
Không nhiều lời Dai lập tức đứng dậy lấy súng rồi đi ra ngoài, chỉ để lại một câu nói cho Elisa.
"Anh cẩn thận đó Dai, em cảm thấy chúng không đơn giản."
Nói rồi Elisa đi đến chỗ bức ảnh cưới của 2 vợ chồng, đẩy bức anh sang 1 bên ở đó có 1 chiếc két sắt được thiết kế vô cùng tinh vi.
Mở khóa chiếc két đó, Elisa lập tức đặt Takeru vào trong đó rồi rời đi ngay.
Lần này rời đi có lẽ phải rất lâu sau cô mới có cơ hội gặp lại cậu bé, nhưng lần gặp tiếp theo Takeru của lúc đó đã thay đổi...
Bước đi trong căn biệt thự mà những ngày bình thường vô cùng an toàn nhưng giờ đây lại là nguy hiểm chập trùng.
Đang chuẩn bị đi ra tiếp viện cho Dai thì Elisa phát hiện có người đang đến gần mình.
"Ai? Tôi nói ai ở đó, ra đây ngay."
Quát lên 1 tiếng.
Rồi đột nhiên nhíu mày lại, một nguồn sáng lập tức đập vào mắt cô.
"Thì ra là cô à Mari."
Trước mắt Elisa là người hầu gái mà 2 vợ chồng cô thuê, thở phào một hơi nhẹ nhõm Elisa chuẩn bị rời đi.
"Phu nhân người sao vậy, sao mặt người nghiêm trọng thế kia.
Oái phu nhân...!Cái đó là súng mà, phu nhân định làm gì?"
"À không có gì đâu Mari, tôi với chồng đang chơi mà hahaha."
Trong căn nhà này những người hầu gần như không biết được quá khứ của 2 vợ chồng nhà này vì đó là tính cơ mật, được bảo mật cấp quốc gia.
Những người làm ở đây chỉ biết họ là một ông chủ tập đoàn người kế thừa gia tộc Kazuhiko và vợ là một nhân viên công chức bình thường, nhưng thật sự họ có thân phận khác Dai là Thượng tướng quân vị của Chiến long đoàn vang danh thế giới ngầm và Elisa là một đặc vụ từng là cấp dưới của Dai và còn là đại tiểu thư của một ẩn thế gia tộc.
"Mà cô làm gì ở đây vậy Mari?"
"Tôi đang đi vệ sinh.
Mà đêm nào phu nhân với ông chủ cũng chơi trò này à?"
"Không...Không, tôi không có hôm nay đột nhiên tôi nổi hứng thôi hahaha.
Thôi cô nghỉ sớm đi, tôi còn phải tìm tên kia nữa."
Lúng túng trước câu hỏi người hầu gái Elisa cố nói sang cái khác rồi quay đi.
Nhưng đâu biết rằng sau lưng cô là Mari đang đứng đó với nụ cười âm lãnh.
-----------------------------------------------
-Ngu ngốc, ngươi ngu ngốc lắm Elisa à, ta nói thế ngươi cũng tin sao.
Từ trong ngực cô lấy ra một khẩu súng khác với tất cả các loại súng ta từng nhìn thấy.
Đây là khẩu súng được tổ chức đặc chế ra khi bắn tiếng nó phát ra gần như rất nhỏ bé, không đáng kể.
"Tạm biệt nhé phu nhân, chúc ngủ ngon!"
Nói xong cô giơ súng lên và bóp cò.
CHÍUUUUUU, một âm thanh thanh thúy vang lên cùng với đó là điệu cười của Mari
"Cái gì? Sao ngươi có thể tránh."
Nhưng cứ nghĩ viên đạn đó sẽ xuyên qua tim của Elisa nhưng ngờ đâu nàng lại dễ dàng tránh nó.
"Ngươi nghĩ súng đạn làm hại được ta sao, ngươi mới ngu ngốc Mari à."
Mang theo giọng điệu trào phúng Elisa hướng Mari nói chuyện, hiện giờ cuối cùng nàng cũng đã hiểu vì sao mà hệ thống báo động không kêu rồi, hóa ra ả ta đã ngấm ngầm động tay chân.
"Nếu dùng súng không được ta sẽ dùng thứ này, vốn ta không muốn dùng nó nhưng là ngươi ép ta đó."
Về phía Mari sau khi phát hiện súng đạn không thể đối phó được với Elisa thì từ trong túi áo ả lấy ra một huyết thanh có màu xanh dương và trực tiếp đâm nó vào cổ tay.
"A...a...thỏa mái, phải...!chỉnh là cảm giác này!"
Dứt lời, trên tay cô dần hình thành một ngọn lửa đỏ rực đang phát ra nhiệt lượng mạnh mẽ, đầu tiên là có chút hoảng hốt nhưng rất nhanh ả đã trấn tĩnh lại được.
"Chẳng qua có một chút nóng.
Vậy ra đây là thứ sức mạnh lưu truyền trong tổ chức à? Ngươi sẵn sàng chết chưa...!Elisa!!"
"Không ngờ thứ huyết thanh đó có thể kích phát huyết mạch của ngươi, đúng là một thứ hay ho nhưng Ngu Ngốc."
Cuối câu nói của Elisa, hàn băng lạnh thấu tâm can từ cơ thể cô tỏa ra môi trường xung quanh, hàn băng vừa ra nhiệt độ cả căn nhà hạ thấp nhanh chóng.
Xung quanh Elisa giờ đây toàn bộ đều là băng tuyết trắng xóa, hỏa diễm do Mari tạo ra trước cái lạnh này cũng chập chờn rồi tắt ngấm.
"Ngươi cũng dùng được năng lực này.
Bạn đang đọc bộ truyện Đế Vương Chiến Ký tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đế Vương Chiến Ký, truyện Đế Vương Chiến Ký , đọc truyện Đế Vương Chiến Ký full , Đế Vương Chiến Ký full , Đế Vương Chiến Ký chương mới