*Hồng hạnh xuất tường – 红杏出墙 Dùng để hình dung người đã có gia đình nhưng còn lăng nhăng với người khác
**Đây cũng là một truyện khác của tác giả
Trì Uyên vuốt tóc, bàn tay toàn dầu, ghê tởm không chịu được, nói, “Được, cậu nấu đi.”
Hàng Tuyên mỉm cười.
Kế bên giếng có xây một cái sàn nước, dùng cục xà phòng màu vàng nhạt tự làm, mùi thơm thoang thoảng, xoa lên cái đầu bết dầu như cỏ úa của anh.
Hàng Tuyên đứng một bên cầm ca nước giúp anh xối, “Nước lạnh không anh, có muốn thêm nước nóng không?”
“Không lạnh.” Trì Uyên cúi đầu, nhìn thấy quần bông của Hàng Tuyên ngắn hơn một chút, mắt cá chân được vớ che bị lộ ra, anh nhíu mày hỏi, “Nhà cậu có cái gì tốt đều cho em trai hết phải không?”
Hàng Tuyên hỏi một đằng trả lời một nẻo*, “Em ấy rất cố gắng, cũng hiểu chuyện.”
*Câu trả lời không liên quan tới câu hỏi
Trì Uyên bật cười, “Cậu thì không biết cố gắng, không hiểu chuyện?”
Lúc này Hàng Tuyên im lặng một lúc lâu mới nói, “Em… em nếu không cố gắng, mà bỏ học sớm hai năm để giúp gia đình, có lẽ em trai có thể lên thành phố học cấp ba.”
Trì Uyên quấn khăn lông lên đầu, đứng thẳng dậy, vươn tay vỗ vai Hàng Uyên, “Nếu cậu cố gắng thêm chút nữa, học xong cấp ba, sau đó đi thật xa, rời khỏi cái nơi khốn nạn này.”
Hàng Tuyên cười nhẹ.
===================
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!