TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

[Fanfic] [Bác Chiến] Điểm Sáng Duy Nhất

Chương 3: Chap 3


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Sắp xếp ổn thỏa sách vở trên bàn của mình, Tiêu Chiến ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, trong lớp đã chẳng còn một ai, anh khẽ thở dài.

Vì sao mình luôn là người cuối cùng rời lớp!

Khẽ vò vò mái tóc, Tiêu Chiến đứng dậy định rời đi thì lại phát hiện phía sau mình vẫn còn một người, là bạn học mới chuyển đến, Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác vẫn đang giữ nguyên tư thế chống cằm nhìn cửa sổ không quan tâm một ai.

Tên rất hay! Còn rất đẹp trai!

Nhìn nhìn Vương Nhất Bác một hồi, Tiêu Chiến bi thương phát hiện người anh nhìn nãy giờ còn chẳng thèm để ý đến mình.

Có chút ngại ngùng sờ sờ mũi, Tiêu Chiến âm thầm cảm thấy may mắn

May mà cậu ấy không để ý, việc mình nhìn người ta chằm chằm như vậy quả thật là thiếu lịch sự. Nhưng cậu ấy không định đi ăn à!

Nghĩ như vậy, Tiêu Chiến liền gõ hai cái vào bàn của Vương Nhất Bác rồi nghiêm túc chờ cậu quay lại.

Còn Vương Nhất Bác, cậu đang suy nghĩ tới thất thần thì nghe thấy tiếng gõ ở bàn mình. Rời tầm mắt về phía trước liền thấy Tiêu Chiến đang đứng thẳng tắp nghiêm chỉnh ở đó, dường như còn có chút ngại ngùng.

Khó hiểu! Sao cậu lại cảm thấy người ta đang ngại?

- Có chuyện gì sao?

Theo lẽ thường thì nên tránh xa cậu chứ không phải đứng đây nói chuyện với cậu như vậy.

- Cậu không đi ăn chút gì sao?

- Tôi không đói.

- Nhưng như vậy không tốt cho sức khỏe, buổi chiều còn đang có tiết, không ăn sẽ không có sức để học.

- Đồ ăn của trường cũng rất ngon.

- Hay là cậu không biết đường, không phải còn tôi sao, tôi đưa cậu đi. Nếu như khi ăn xong rồi mà vẫn còn thời gian thì tôi sẽ dẫn cậu đi xung quanh làm quen trường.

- Cậu thấy sao?

- .....

- Hay cậu nói cậu thích ăn gì, tôi xuống mua cho cậu.

Vương Nhất Bác không nói gì nhìn Tiêu Chiến.

Không gian chìm trong im lặng.

Ngay khi Tiêu Chiến định nói tiếp, Vương Nhất Bác đứng lên, từ tư thế một người đứng một người ngồi liền trở thành cả hai đứng song song, khoảng cách giữa hai người cũng liền thu nhỏ.

- Đi thôi.

- Oh oh! Đi thôi!

Nhìn Tiêu Chiến đi phía trước, Vương Nhất Bác nghi hoặc.

Thật sự rất quen thuộc! Nhưng đây rõ ràng là lần đầu hai người gặp nhau.

- Cậu muốn ăn cái gì? Ở nhà ăn không món gì không có!

Tiêu Chiến nghiêng đầu hỏi.

- Thịt người cũng có?

Vương Nhất Bác không chút để ý nói lại, sườn mặt vẫn lạnh băng như cũ.

- À... Cái này thì không có.

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Điểm Sáng Duy Nhất tại truyen35.shop

Dường như không nghĩ tới cậu sẽ nói vậy, Tiêu Chiến hơi lệch bước chân, có hơi buồn cười trả lời.

Mình đúng là tự mình vả miệng mình!

Sau khi nói xong câu kia, Vương Nhất Bác chợt cứng người lại.

Cậu thế nhưng lại trong vô thức mà trả lời Tiêu Chiến. Điều này chưa từng xảy ra.

- Cậu sao vậy?

Phát hiện Vương Nhất Bác bên cạnh mình đã không còn, Tiêu Chiến quay người nghi ngờ hỏi.

- Không sao!

Vương Nhất Bác lạnh giọng nói.

Sao lại trở nên lạnh lùng rồi?

- Lát nữa cậu đi tìm chỗ trống nhé, tôi sẽ đi lấy đồ ăn.

- Cậu có bị dị ứng với thứ gì không?

Vương Nhất Bác không để ý đến Tiêu Chiến, mắt nhìn thẳng đi về phía trước.

Xảy ra chuyện gì? Khi nãy vẫn đang rất tốt mà!

Dưới sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra của Tiêu Chiến, hai người cùng nhau đi xuống nhà ăn.

Nhà ăn lúc này đã có đông đảo học sinh, tiếng nói chuyện cũng vang vọng khắp nơi. Nhưng khi thân ảnh của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác xuất hiện, tất cả lại như được ấn nút tạm dừng.

Thật sự là quá đẹp!
Hai người song song bước tới, không nói nên lời hài hòa.

Giống như sinh ra đã là dành cho nhau.

- Sức hút của bạn học Vương thật lớn nha!

Nhìn thấy tình trạng trước mắt, Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác cười nói. Đổi lại là một ánh nhìn sắc lạnh của người kia.

- Tôi đi lấy đồ ăn trước đây.

Nhận được ánh mắt của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến cười cười rồi chuồn lẹ.

Nhìn Tiêu Chiến đứng xếp hàng lấy đồ ăn, mi tâm Vương Nhất Bác khẽ nhăn lại.

Người này không vì cậu lạnh lùng mà tránh xa, cậu cũng không tin cậu ta không biết được thân phận của mình - con trai Tổng Giám đốc Vương thị, đối thủ ngang hàng với Tiêu thị, hơn nữa cậu cũng không bài xích cậu ta mà lại cảm thấy quen thuộc. Rốt cuộc là vì sao?

Tiếng thảo luận xôn xao kéo Vương Nhất Bác thoát khỏi mớ suy nghĩ kia, thấy bên kia đã sắp tới lượt Tiêu Chiến, cậu liền đi đến chỗ trống gần nhất ngồi xuống.
Mấy người quanh đó liền cảm thấy nhiệt độ vù vù giảm xuống. Ai nấy đều không tiếng động dịch ra xa.

Trong lòng mỗi người đều đang kêu gào: Vì sao hội trưởng của bọn họ có thể nói cười với vị này một cách vui vẻ như thế chứ!!!

Đây mới là phản ứng nên có!

Ánh mắt nghiền ngẫm của Vương Nhất Bác đặt lên người Tiêu Chiến phía xa xa.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến xoay người, chuẩn xác nhìn vào vị trí của Vương Nhất Bác đang ngồi. Ánh mắt anh như muốn hỏi có việc gì?

Không nghĩ tới Tiêu Chiến sẽ quay lại, Vương Nhất Bác giật mình quay mặt ra chỗ khác.

Thật đáng yêu!!!

Tiêu Chiến nhìn cái ót của Vương Nhất Bác thầm cười trộm.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Bác Chiến] Điểm Sáng Duy Nhất, truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Điểm Sáng Duy Nhất , đọc truyện [Fanfic] [Bác Chiến] Điểm Sáng Duy Nhất full , [Fanfic] [Bác Chiến] Điểm Sáng Duy Nhất full , [Fanfic] [Bác Chiến] Điểm Sáng Duy Nhất chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top