Sau khi lấy được đồ ăn, Bắc Thần nhìn quanh nhà ăn một vòng. Chỗ thì vẫn còn rất nhiều, vấn đề là nếu như hắn ngồi xuống mấy chỗ đó thì đám người kia sẽ chạy lại, họ chẳng bao giờ nghe lọt tai lời hắn cả, mà hắn bây giờ rất không muốn gặp bọn họ.
Suy đi nghĩ lại, chỉ còn chỗ kia là hợp lý!
Bắc Thần hướng về phía Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đi tới, ngồi xuống rồi nghiêm túc ăn, một câu cũng không nói, rất có tự giác việc mình không mời mà tới thì không nên làm phiền chính chủ.
Trong lòng Bắc Thần cũng đang không ngừng tự khen bản thân thông minh, biết chọn đúng chỗ.
Chỗ ngồi của hội trưởng trường, cho họ 100 lá gan cũng không dám lại!
Trước đây khi có hắn làm chỗ dựa, đám người kia cũng không dám đụng đến Tiêu Chiến. Giờ hắn ngồi ăn với người ta... có giỏi thì nhào vô!
Nhìn Bắc Thần ngồi ăn đối diện mình, chân mày Vương Nhất Bác khẽ nhíu.
Cậu vốn dĩ không thích ăn chung với người khác, không biết hôm nay ma xui quỷ khiến thế nào lại đồng ý đi ăn với Tiêu Chiến.
Còn Bắc Thần... Thôi vậy! Dù sao cậu ta cũng không ồn ào, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.
Bầu không khí chuyển động xung quanh ba người vô cùng kì quái!
- Bắc Thần với học trưởng vốn không hợp nhau mà! Sao hôm nay Bắc Thần lại chủ động qua ngồi ăn với học trưởng thế kia?
- Đầu óc của cậu sao lại chậm hiểu như vậy! Không thấy Bắc Thần có xích mích với đám đàn em của hắn à.
- Sao lại vậy? Bọn họ không phải quan hệ rất tốt sao!
- Con mắt nào của cậu trông thấy vậy. Đi khám giùm đi!
- Hừm... Từ sau khi Hoành Phong nhập viện, đám bọn họ cũng nên giải tán rồi. Nhưng các cậu biết đấy, một lũ bại hoại ăn chơi trác táng thì làm sao chỉ trong phút chốc mà cải tà quy chính được, vậy nên bọn họ liền khuyên Bắc Thần lên làm đại ca, dù sao Bắc Thần vẫn đang còn chỗ dựa là Bắc thị mà, hơn hẳn so với Hoành Phong! Bọn họ liền so với trước kia càng thêm vênh mặt lên trời.
- Trước nay bọn họ cũng mang thái độ cho có với Bắc Thần, còn nhiều lần lấy danh nghĩa cậu ta chỉnh người. Hừ!
- Hôm nay là do hội trưởng báo với hiệu trưởng việc Bắc Thần trốn học, Bắc Thần bị hiệu trưởng giữ lại trong phòng cả buổi, nghe đâu còn đe dọa sẽ nói cho bố cậu ta biết, bọn họ thì hay rồi, trực tiếp chạy lấy người!
- Đúng là không có mặt mà!
Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao.
Nhân vật chính trong câu chuyện - Bắc Thần không hề hay biết xung quanh đang bàn luận về mình, vẫn ung dung ngồi ăn, nhiều lúc còn cắn một miếng to cho hả giận!
Vương Nhất Bác đã ăn xong, ngồi đó chờ hai người cùng bàn. Tiêu Chiến cũng rất nhanh liền giải quyết xong bữa trưa của mình, anh dù sao cũng đang mang trách nhiệm dẫn Vương Nhất Bác làm quen trường, để người ta chờ lâu không tốt!
Tiêu Chiến ăn xong, đang định lấy khay đồ ăn của Vương Nhất Bác đem trả thì Vương Nhất Bác đã nhanh tay lấy đi khay của anh rồi tự mình đem đi.
Đã để người ta đi lấy đồ ăn cho mình rồi còn để người ta đi trả cho mình, về việc này Vương - mặt lạnh - Nhất Bác tỏ vẻ: Tay chân cậu vẫn đang dùng được!
- Cậu ta là ai đấy?
Bắc Thần thấy Vương Nhất Bác đã đi liền hỏi Tiêu Chiến.
Hắn đã tò mò nãy giờ mà không hiểu sao có cậu ta ở đây lại không mở miệng ra để hỏi được!
- Vương Nhất Bác tập đoàn Vương thị.
- Ồ! Sao cậu ta lại về nước vậy, không phải đang đi học ở nước ngoài sao?
- Cậu lại hỏi kìa!
- Mày nói chuyện đàng hoàng cái.
- Cậu nghĩ việc cậu xưng mày tao với tôi là đàng hoàng à?
- .....
Bắc Thần offline trong vài giây.
Hắn vì sao lại đi hỏi tên này chứ! - Hôm nay sao không thấy tên Lục Trạch kia đi cùng mày thế?
Không muốn bị chặn họng nhưng mà hắn có rất nhiều câu hỏi chưa có câu trả lời thì phải làm sao? Hỏi tiếp thôi chứ sao nữa, dù gì cũng không phải lần đầu tiên!
- Cậu ấy có việc bận rồi, chắc cũng phải gần hai tháng mới có thể về.
- Cậu hỏi làm gì? Không phải cậu không thích cậu ấy à!
Tiêu Chiến một tay để lên đùi một tay chống lên bàn, nói với Bắc Thần, nụ cười nhìn thế nào cũng có chút ít lưu manh!!!
Bắc Thần nghe tới câu cuối cùng kia liền tặng cho Tiêu Chiến một cái hừ lạnh.
- Nói đến người tao không thích nhất thì đó không ai khác là mày.
Tiêu Chiến giữ nguyên tư thế, im lặng giữ nụ cười, không nói chuyện.
Chờ mãi cũng không thấy Tiêu Chiến nói tiếp, Bắc Thần lại chuyển đề tài để hỏi:
- Mày với tên họ Vương kia sao thân nhanh vậy. Chưa gì đã đi ăn cùng nhau rồi! Tên vô biểu cảm ấy dễ gần tới vậy à?
- Cậu ấy tên là Vương Nhất Bác!
Tiêu Chiến nghiêm túc chỉnh sửa lại.
- Thì không phải họ Vương à, tao gọi thế nào chẳng được.
Bắc Thần không quá để tâm.
- ......
Nói chuyện với cậu ta mệt tim quá! Muốn có thỏ thỏ để an ủi tâm hồn!!! Ừm.... Khoai tây chiên cũng được!
Lại không nghe được Tiêu Chiến trả lời, Bắc Thần đang định lên tiếng hỏi câu khác thì thấy Vương Nhất Bác đã trở lại. Thân thể lại một lần nữa không nghe theo lí trí, Bắc Thần cúi đầu tiếp tục im lặng ăn.
Không phải hắn không dám nói, khi ăn nói chuyện là không tốt!
Bắc Thần toàn tâm toàn ý biện giải cho bản thân, hoàn toàn quên mất trước đó hắn chính là người bắt chuyện trước.
Thấy Vương Nhất Bác đến gần, Tiêu Chiến đứng dậy, nói
- Đi thôi...
Hai người bước chân đều hướng cửa đi tới. Bắc Thần vội nuốt thức ăn trong miệng, la lên
- Khoan đã!
Bắc Thần lớn tiếng khiến cả nhà ăn náo nhiệt liền im lặng trong phút chốc. Tất cả mọi người đều khó hiểu.
Lại làm sao đây? Mới giây trước ba người này còn đang ngồi ăn chung với nhau mà!!!
Ý thức được mình vừa làm ra hành động gì, Bắc Thần hơi ngại nhưng hắn vội nói câu đứng đó với Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác rồi chạy đi trả khay đồ ăn.
- Tao đi cùng.
Sau một hồi tất tất tác tác, Bắc Thần đứng trước Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác, giọng điệu không cho phép cự tuyệt.
Tiêu Chiến nhìn sang Vương Nhất Bác, có ý hỏi cậu Có được không?
Mặc dù tiếp xúc thời gian ngắn nhưng anh phần nào hiểu được tính cách Vương Nhất Bác, đặc biệt không thích tiếp xúc với người lạ!
Nhận ra được ý nghĩa trong ánh mắt của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác nhìn qua Bắc Thần, im lặng suy nghĩ trong vài giây. - Đi thôi.
Vẫn phương châm cũ, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện!
Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đi trước, Bắc Thần tâm trạng vui vẻ đi sau.
Nhìn những gì đang diễn ra trước mắt, dây thần kinh cảm giác của mọi người vẫn đang trong giai đoạn bảo trì.
Tác phong này...
Tổ hợp này...
Bọn họ còn biết nói điều gì!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!