"Hả?” Tôi hỏi ngược lại "Anh thấy đáng thì sẽ là đáng."
Cố Yến chăm chú nhìn tôi, rồi nhẹ nhàng xoa đầu tôi một cái.
"Giang Tiểu Vãn, lần sau đừng có chơi anh."
"Cũng không được bơ tin nhắn của anh."
"Ngày nào anh cũng đợi em rất lâu."
Giọng nói có chút tủi thân mơ hồ.
Tôi đỏ mắt, trong lòng cũng hơi xấu hổ "Được."
Anh bật cười, bàn tay ấm áp nắm lấy tay tôi.
"Đi thôi, bạn gái."
22
Thằng nhãi Cố Yến này không khác gì trước đây. Anh dường như quên mất, mấy hôm trước chỉ bảo tôi “đóng vai” bạn gái.
Mà thậm chí là tôi cũng quên luôn.
Nửa tháng sau, tôi gia nhập một trung tâm nghiên cứu để tiếp tục ước mơ của mình.
Nhưng trung tâm ở khá xa nhà tôi, tôi chỉ có thể dọn ra ngoài sống.
Cố Yến còn có lòng tốt giới thiệu cho tôi một căn hộ rất đẹp, cũng gần viện nghiên cứu.
Vài ngày sau, tôi dọn đồ sang chỗ ở mới của mình.
Tối hôm đó, chuông cửa đột ngột vang lên.
Tôi cảnh giác hỏi: "Ai đấy?"
Ngoài cửa vang lên giọng nam trong trẻo.
"Tiểu thư, cần giúp đỡ không?"
Là Cố Yến.
Vừa mở cửa ra, tôi nhìn thấy Cố Yến mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa màu đen, cổ áo lộ ra xương quai xanh tinh xảo, lên một chút nữa là yết hầu.
"Sao anh ở đây?"
Cố Yến chỉ về phía đối diện.
"Hàng xóm."
Mặt tôi sưng lên vì tức giận. Quả nhiên là tên này cố ý.
Cố Yến mỉm cười nhéo nhéo mặt của tôi.
"Đừng nóng giận."
Tôi mặc kệ, tôi quay người ngồi đối diện bàn uống nước rồi tập trung đọc thông tin.
Cố Yến không thèm khách khí chút nào, anh ngồi trên ghế sofa, đôi chân dài bắt chéo thoải mái, lộ ra mắt cá chân trắng mịn màng.
Tôi nheo mắt một cái, rồi lại chú ý vào màn hình máy tính trước mặt.
23
Cố Yến nhếch môi cười, một tay cởi cúc áo ngủ lụa đen. Bộ ngực rắn chắc cũng hiện ra mơ hồ.
Tôi đỏ mặt rồi trừng mắt nhìn anh.
Đồ yêu tinh.
1 giờ trôi qua.
Rồi lại 2 giờ.
…
Cố Yến nhịn không được mà tiến lên vài bước, những ngón tay thon dài đặt trên vành tai tôi.
Bầu không khí lập tức trở nên mơ hồ.
Tôi giật mình ấn vào bàn phím. Cố Yến khẽ cười một tiếng rồi đứng dậy.
Tôi đẩy anh ra. "Cô nam quả nữ ở chung một phòng, không thích hợp lắm đâu."
Cố Yến nhướng mày:
"Nam chưa cưới nữ chưa gả, tâm ý tương thông, có cái gì mà không thích hợp?"
"Ai bảo tâm ý tương thông?"
Anh lui về phía sau mấy bước, rồi lại vươn tay ôm tôi vào trong ngực.
"Giang Tiểu Vãn, lúc nào em mới cho anh danh phận?"
Tôi cười không trả lời, chỉ kiễng chân hôn lên khóe môi anh, nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nướt.
Mặt Cố Yến đỏ tới tận tai, mà tôi cũng vậy.
Một lát sau, anh nâng cằm tôi lên rồi nhẹ nhàng hôn xuống “Có qua có lại.”
Chúng tôi gần như hít thở không thông thì anh mới buông tôi ra.
Tôi hoảng loạn đá anh ra khỏi nhà rồi đóng sầm cửa lại.
Tôi dựa vào cửa rồi thở dốc, cảm nhận được tim cũng đập liên hồi.
24
Vài ngày sau, tôi nhận được tin nhắn của mẹ tôi, bảo tôi về xem mắt.
"Chị dâu mày giới thiệu, chiều nay mày rảnh không? Đi thử xem sao?"
"Mày cũng tốt nghiệp rồi, chuẩn bị tìm đối tượng đi là vừa."
Tôi đang do dự nên nói với mẹ tôi như thế nào về chuyện Cố Yến.
Nhưng lại nhìn thấy tấm hình kia. Người đàn ông trong hình mặc sơ mi trắng.
Tim tôi khẽ run lên.
"Vâng ạ."
25
Một đêm qua đi, vừa mở cửa thì đã nhìn thấy Cố Yến cố tình ăn mặc cự kỳ chỉnh tề.
"Bé cưng hôm nay rất đẹp."
"Anh hôm nay cũng dễ nhìn lắm."
Nhìn nhau cười hề hề một lúc, chúng tôi ra ngoài cửa rồi chia tay.
Nửa giờ sau, tôi đứng ở nhà hàng rồi đưa tay ra trước Cố Yến.
"Xin chào, tự giới thiệu một chút, em là Giang Vãn, là đối tượng xem mắt của anh."
Cố Yến khẽ nhếch môi… cũng không có vẻ gì là bất ngờ cả.
Anh phối hợp đưa tay ra, nắm chặt lấy bàn tay tôi.
"Tôi là Cố Yến, là bạn trai… của em."
Tôi lắc đầu.
Trong mắt Cố Yến thoáng qua một tia nghi hoặc, anh ấy vẫn đưa tôi vào trong nhà hàng.
Khi bữa ăn kết thúc, tôi chớp mắt một hồi.
"Cố tiên sinh, em thích anh, anh có đồng ý chính thức hẹn hò với em không?"
Cố Yến hơi ngạc nhiên, giống như là hiểu ra chuyện gì.
"Cực kỳ hân hạnh."
Tôi mỉm cười.
Lần này, để em tới gần anh nhé.
Sau khi ăn xong, Cố Yến dẫn tôi đi bộ cho tiêu thực. Tôi ngồi bệt trên đá, anh đứng ở bên cạnh tôi.
"Cố Yến, xin lỗi…"
"Em không nên chơi anh như thế…"
Cố Yến ngắt lời tôi "Trò chơi nhỏ thôi mà."
Đôi mắt của Cố Yến lướt qua khuôn mặt tôi, và cuối cùng dừng lại trên môi tôi.
"Nhưng mà bé cưng của anh vẫn dễ thương."
"Khiến người khác vui vẻ."
"Anh cũng đã sớm biết là em."
Giờ thì đến lượt tôi tròn mắt.
"Vậy anh thích em từ khi nào vậy?"
Anh ngồi xuống ngay bên cạnh tôi.
"7 năm trước."
Nhịp tim của tôi đột ngột đập nhanh hơn một chút.
Hóa ra… không chỉ có tôi động lòng…
(Giải thích: Chắc là cái lần gặp nhau trong quán karaoke, Cố Yến đỡ bà Giang khỏi cửa kính vỡ, lúc đó bà Giang vào năm 1 đại học. Còn Cố Yến hướng dẫn luận văn của bà Giang là luận văn nghiên cứu sinh, nên mới là 7 năm.)
Anh quay mặt lại nhìn tôi rồi nói: “Vốn là định đợi kẻ nhẫn tâm nào đó tốt nghiệp rồi tính tiếp. Ai ngờ cái kẻ nhẫn tâm kia lại không đợi được.”
"Lần trước không ăn tối, bị kẻ nhẫn tâm ấy phạt chống đẩy 250 cái liền."
"Bạn học Giang này, nói cho anh biết, mấy chiêu hành hạ lúc hẹn hò của em là học ở đâu ra vậy."
Tôi chỉ im lặng cúi đầu.
Cố Yến mỉm cười rồi cúi xuống hôn tôi.
Trên đường trở về, tôi hỏi Cố Yến.
"7 năm nay, anh có thích ai khác không?"
Anh đưa tay nhéo mũi tôi, đôi môi mỏng khẽ mấp máy rồi trầm giọng: “Anh không yêu người khác.”
Hơ.
Có ma mới tin anh.
Như là nhìn thấu cảm xúc của tôi, Cố Yến tiếp tục nói thêm:
"Anh thích mỗi em."
Mặt tôi lại nóng bừng lên một chút.
Anh nhìn tôi trêu chọc.
"Anh đã đợi 7 năm rồi. 70 năm tiếp theo, hy vọng Giang Tiểu Vãn đối xử với anh tốt hơn một chút."
Tôi cười đáp: “Được”.
Dưới ánh đèn đường, Cố Yến hơi cúi xuống.
"Đi nào, để anh cõng em."
"Gót chân có đau không?"
Tôi sững người, hôm nay tôi cố tình đeo cao gót để hợp với váy hơn, không ngờ anh lại để ý thật.
Đi giày này cũng rất đau chân.
Tôi ngượng ngùng ôm vai Cố Yến.
"Lần sau em không đeo nữa."
Cố Yến quay đầu nhìn tôi.
"Muốn đeo thì đeo thoải mái, có anh ở đây."
Tôi mơ hồ đáp lại. Ở sau lưng Cố Yến vừa rộng rãi vừa an toàn.
"Cố Yến, anh muốn cõng em bao lâu."
Cố Yến dừng chân rồi lại nhìn tôi một lát.
"Cả đời."
Quãng đời còn lại, còn rất dài, rất lâu.
Gió đêm hiu hiu thổi, lá cây nhẹ nhàng bay, cùng giọng nói dịu dàng của Cố Yến.
"Rất hân hạnh được quen biết em, bạn học Giang."
"Bé cưng của anh."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!