Nhưng khi chủ tớ đối thoại với nhau thì thần sắc vẫn bình thường, hoàn toàn không cảm thấy bọn họ dùng từ có gì không đúng.
Gật gật đầu, Đoan Mộc Ly cũng không thèm quan tâm chuyện bên này nữa, nhàn nhã đi về hướng phía ngoài rừng, định hồi cung trước.
Để lại Thanh Long, là một trong tứ đại thị vệ bên người Đoan Mộc Ly đã vào cung từ nhỏ.
Tuy rằng hắn không phải chủ nhân, nhưng bởi vì quan hệ mật thiết được Hoàng Thượng tín nhiệm, ở trong cung địa vị cực cao.
Cho nên...
Loại chuyện "Phơi nắng làm thức ăn " này vốn là chuyện của tiểu thái giám ở ngự thiện phòng, đừng nói làm, hắn ngay cả xem cũng chưa thấy qua.
Đi trở mặt khối "Thức ăn " khổng lồ này, Thanh Long cảm thấy thời gian trôi qua thật buồn tẻ, hắn cần tìm một thứ tiêu khiển đến để giết thời gian.
Nhìn chung quanh, hắn cầm theo kiếm đứng dậy, tính đi săn, vừa làm thịt nướng vừa ‘phơi nắng thức ăn’ của hắn.
Chủ ý này không tồi, nhưng chờ hắn cầm lấy gà rừng trong tay, cười vui vẻ quay về...
Gặp quỷ thật, ‘thức ăn’ đã biến mất!
——— ————
Kỳ thật Quý Ngữ Hàm căn bản không biết chính mình sau khi hôn mê đã xảy ra chuyện gì, cũng không phải muốn chạy trốn.
Khi nàng mở mắt ra liền phát hiện tứ chi của mình dang rộng, nằm bò thành một khối lớn trên tảng đá, bên người không có những người khác.
A a a... "Mỹ nhân" kia lại chính là nam nhân !
Đây là suy nghĩ duy nhất của nàng sau khi thanh tỉnh.
Nghĩ tới lúc trước chính mình còn cường điệu "Ta có ngực", Quý Ngữ Hàm đã muốn ngất xỉu đi.
Rất bi phẫn !
Bởi vì loại cảm xúc này, nàng căn bản là không muốn ở bên hồ này ngốc nghếch thêm một giây nào, thở phì phì bỏ chạy.
Chạy… Chạy... Nàng liền lạc đường.
Vốn sẽ không biết phải làm gì để đi ra khỏi rừng cây này, hơn nữa đi tới đi lui, ngay cả phương hướng đều tìm không ra, Quý Ngữ Hàm khóc không ra nước mắt hoài nghi mình đang luôn luôn đảo quanh ở một chỗ.
Càng làm cho nàng bi phẫn là...
Rừng rậm lớn như vậy thế nhưng không có cây ăn quả!
Nàng từ buổi sáng đã bị nữ sinh kia kéo đến nơi này, đến bây giờ thì mặt trời đã ngã về phía tây.
Hơn nữa hiện tại cũng không biết trong rừng cây đi mấy giờ rồi, thật sự rất đói!
Nhưng thật ra không hề thiếu động vật nhỏ chạy tới chạy lui, nàng lại không biết săn thú, hiện tại chỉ có thể nhìn chằm chằm cành lá sum xuê trên đỉnh đầu, hy vọng những cây cổ thụ không biết tên này có thể xuất hiện một gốc cây biến dị.
Không biết có phải cầu nguyện của nàng linh nghiệmhay không, trên cây trước mắt thế nhưng thật sự xuất hiện một quả hồng hồng, một quả táo mờ mờ ảo ảo gì đó.
Hai mắt lập tức tỏa ánh sáng, ổn định, ổn định nào!
Liên tục chớp chớp mắt vài lần, Quý Ngữ Hàm muốn xác định không phải mình bị ảo giác, miễn cho bị mừng hụt.
Ha ha ha, quả táo còn ở đó!
Đó là thật sự!
Mừng rỡ bắt đầu vươn cánh tay xắn tay áo, Quý Ngữ Hàm nhặt lên hòn đá nhỏ trên mặt đất ném lên trên cây.
Lúc quả táo rơi xuống, Quý Ngữ Hàm mắt tỏa ánh ánh sáng them khát mà nhào lên phía trước.
Có thức ăn !
Ha ha ha, cảm giác này giống như là bữa tiệc Mãn Hán đang mở ra ngay trước mặt!
Lau quả táo, nàng "Răng rắc" một ngụm cắn xuống, hương vị quả táo ngọt ngào trong nháy mắt tràn đầy trong miệng.
Ừm... Không có hóa chất nên ăn ngon thật!
Cũng không biết có phải vì đói kịch liệt hay không, mà Quý Ngữ Hàm cảm thấy, quả táo này so với quả táo hiện đại thật sự ăn ngon gấp vạn lần a!
Lúc đang cắn quả táo cảm thấy mỹ mãn, nàng đột nhiên nghe thấy một tiếng hét chấn động trời cao——
"A a a a—— "
Quý Ngữ Hàm hoảng sợ, quả táo trong tay thiếu chút nữa rớt xuống, liền vội vàng đón lấy, nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Ba người mặc trang phục nam nhân đangnhìn nàng như gặp quỷ, ánh mắt phẫn nộ, như là hận không thể trực tiếp đem nàng "Phách phách phách" mà băm thành thịt làm nhân bánh.
Ách...
Nàng vừa xuyên qua, nhưng khuôn mặt này, ở cổ đại nàng vẫn chưa hề giết người phóng hỏa cướp người phá hàng đó nha!
Sau khi kêu sợ hãi, ba nam nhân kia giống như hoàn hồn, chuẩn bị chạy về hướng này.
Cảm thấy không ổn, Quý Ngữ Hàm bỏ chạy.
Nhưng mà ăn no mới có khí lực chạy trối chết, nhất là quả táo trong rừng rậm lại rất quý giá...
Cho nên Quý Ngữ Hàm không bỏ được cầm trong tay quả táo, vừa ăn vừa chạy.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!