"A...... Đúng rồi, chân của nàng ấy bị gãy, chàng nói Tiểu Trong Suốt có thể có khả năng có thể giúp nàng chữa khỏi không?"
Nếu như có thể, ngược lại có thể dùng cái này làm thành điều kiện trao đổi, để cho Tề Mị nhi tự mình rời đi.
Đoan Mộc Ly khinh thường cười cười, "Sợ rằng nàng ấy căn bản là muốn đem Tiểu Trong Suốt cướp đi."
Ách...... Đây cũng rất có thể.
Quý Ngữ Hàm đem Tiểu Trong Suốt nằm ở đầu nàng, còn giống như đang ngủ rất ngon lấy xuống, hạ thấp giọng, "Không biết tên tiểu tử này có nhận biết chủ nhân hay không, có phải ai cũng có thể cướp nó đi hay không?"
Có chút ngạc nhiên, Quý Ngữ Hàm đem Tiểu Trong Suốt thả nằm vào trên bả vai Đoan Mộc Ly.
Không nghĩ tới nàng vừa mới buông tay ra, Tiểu Trong Suốt trong nháy mắt mà nhảy trở lại.
Hả?
Quý Ngữ Hàm đang vui mừng nó ngay cả đang ngủ cũng có thể nhận người chủ......
"Pia" ~
Một chồi cây rất không khách khí mà vỗ nàng một cái, sau đó Tiểu Trong Suốt lại nhảy trở về Đoan Mộc Ly, đi đi đến hõm vai của hắn tìm vị trí thoải mái, nằm xuống tiếp tục ngủ.
Quý Ngữ Hàm rơi lệ, đây rốt cuộc là có nhận biết chủ nhân hay không?
Bất quá nàng rất rõ ràng, nó nhất định là nhận biết rất rõ nó muốn đánh người nào...... Hu hu.
Rất muốn khóc mà đem Tiểu Trong Suốt cầm về, Quý Ngữ Hàm lại để cho nó nằm xuống trên đầu của mình.
"Oán khí của Tề Mị nhi rất lớn a, nàng ấy rất có thể thật sự đã cầu xin Dạ Cẩm giúp một tay, để cho hắn ta diệt Tề loan quốc, hiện tại cũng có thể cũng là muốn lợi dụng hoàng huynh chàng."
"Ừ, " Đoan Mộc Ly cười khổ, "Nhưng phải làm hoàng huynh chịu tin tưởng chúng ta mới được."
Quý Ngữ Hàm rất buồn bực, "Nhất định sẽ không tin, nếu không hắn cũng sẽ không gạt chúng ta, đem Tề Mị nhi ở lại trong cung."
Có Đoan Mộc Hồng ở đây, hiện tại lại không thể xé rách mặt, thật đáng buồn.
"Chàng có biện pháp làm cho Đoan Mộc Hồng tỉnh ngộ?"
"Tạm thời vẫn chưa có."
Đoan Mộc Ly cười cúi đầu hôn nàng một cái, "Nhưng mà chúng ta có thể làm cho Tề Mị nhi hiện thân trước, tránh cho nàng ấy luôn núp trong bóng tối, không thể phòng bị tốt."
Đây cũng đúng.
Trước đó Mặc Kỳ tuyết bay trên trời "Luyện khinh công" đại khái đã bị bạn khối băng mang đi, hai người thấp giọng nói thầm một trận, thương lượng tốt đối sách, vô cùng náo nhiệt......"Bắt kẻ thông dâm".
Thật ra thì bắt kẻ thông dâm...... Nó là kỹ thuật sống.
Dừng ở hơn năm mươi thước cách phía bắc hoàng cung nơi Đoan Mộc Hồng sống, Quý Ngữ Hàm đột nhiên hỏi.
"Đoan Mộc Hồng biết võ công, phản ứng của hắn rất nhanh, từ lúc chúng ta xông vào đến khi vén màn che giường, hắn...... Khụ, khụ, mặc kệ làm gì, cũng đủ thời gian đem chăn phủ trên đầu Tề Mị nhi, chúng ta cũng không thể cứng rắn vén chăn của hắn?"
Đoan Mộc Ly sửng sốt, cũng chần chờ.
"Có Tề Mị nhi ở đây, chàng nhất định không thể làm như vậy, " Quý Ngữ Hàm do dự, "Hay là để tự ta xông vào?"
"......" Đoan Mộc Ly mặt đen một nửa, bật cười bấm bấm mặt nàng.
"Tiểu Quả Quả, phía dưới chăn không phải chỉ có một mình Tề Mị nhi không có mặc y phục."
"......" Mồ hôi lạnh trợt xuống, "Đúng vậy a, vậy ta cũng không thể đi."
Quý Ngữ Hàm tự lẩm bẩm, "Đáng tiếc sợ để cho tiểu Dật nhìn thấy cảnh không nên nhìn, nếu không có thể để cho hắn đi."
Nó còn là tiểu hài tử, không có nhiều kiêng kỵ như vậy.
Nghe nàng nói như vậy, ánh mắt Đoan Mộc Ly chợt lóe sáng, "Có thể để cho Tiểu Trong Suốt đi!"
"......" Quý Ngữ Hàm co quắp khóe miệng, "Chàng quá có sáng ý."
Tiểu tử kia......
Trước kia không nói có thể để cho nó nghe hiểu nên làm gì, coi như nó nghe hiểu, cũng sẽ không làm theo lời bọn họ?
Trong suốt đại gia đại danh của hắn rất lớn...... Hic hic.
"Nói với nó trước, thử xem sao rồi hãy nói."
Đoan Mộc Ly bật cười đem Tiểu Trong Suốt nâng trong tay, đâm đâm nó.
...... Không có phản ứng.
Lại đâm đâm......
Lật người, tiếp tục ngủ......
"Thôi để ta gọi vậy."
Quý Ngữ Hàm rơi lệ, hạ thấp giọng gọi nó, "Tiểu Trong Suốt, cháo nấu xong rồi."
Khóc, tên tiểu tử này rất kiêng ăn, chỉ ăn cháo.
Nằm ở lòng bàn tay Đoan Mộc Ly Tiểu Trong Suốt mềm mềm lập tức liền phấn chấn, vèo mà đứng lên, hai nhánh chồi lắc tới lắc lui, giống như là đang nhìn chung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!