Chỉ một lúc sau, bốn tên Dạ Nguyệt Bang đều đã bị tóm được, bắt đầu quá
trình áp giải. Lưu Tích với trình độ hiện tại dễ dàng có thể nhận ra
được dòng khí trong không gian này, hắn bắt đầu dẫn đoàn đi ngược về
phía ngoài, qua từng cửa ngõ một, qua từng đoạn cua một, liên tục với
một tốc độ cực kì nhanh. Nói cách khác, Lưu Tích đã dễ dàng nắm bắt được luồng khí sạch trong bầu không khí bẩn. Hắn đã thành thục các động tác cũng như nắm được ý niệm cốt lõi cấu thành
nên bộ môn dưỡng sinh tập thở, coi như đã học được thêm một loại võ học
mới. Từng cánh cửa được giấu kĩ, lần lượt bị Lưu Tích đẩy qua,
vác mấy tên lâm tặc đi. Bọn hắn đi thành hàng dọc bốn người, mỗi người
vác một tên lâm tặc. Có thể nặng, nhưng bằng thể chất của Huyết Tộc, bọn hắn có thể gồng gánh được một cách dễ dàng. Lưu Tích đặc biệt
vác tên Nguyệt Phú, một tay giữ chặt vào cổ hắn để ngăn ánh trăng chiếu
đến Nguyệt Ấn. Hắn cảm giác nếu như tên Nguyệt Huyết này thoát ra, sẽ
chỉ có mình hắn là đủ sức ngăn cản. Hiện tại, tất cả bọn này đều
đang bị giật điện đến mức ngất đi, chung quy cũng không có khả năng
chống đỡ. Nhưng một khi bọn chúng thức dậy trong đêm, đó sẽ là một bài
toán khó đối với bốn người phe Lưu Tích, rất khó để chống lại Dạ Huyết
và Nguyệt Huyết trong một đêm trăng nào đó. “Với tiến độ này,
chúng ta có thể ra khỏi Tru Tiên Ma Trận trong đêm nay, đến mờ sáng chắc có thể về lại được thị trấn bên cạnh Cấm Ma Lâm.” Sa Thái nói, tất cả
lại chỉ dựa vào ước lượng. Hắn đã cố tình tính nhanh hơn một chút sau khi biết về khả năng tổ lái của Minh Đa. Sa Thái cũng mong là mình
không phải chịu cảm giác ấy một lần nào nữa, nhưng, đó vẫn là tốc độ lái nhanh nhất hắn từng được ngồi trên.
Bạn đang đọc bộ truyện Huyết Thần Lộ tại truyen35.shop
Kĩ năng của Minh Đa quả thực khiến hắn khâm phục. Mãi đến khi trăng đã lên cao, bọn hắn mới tìm lại được phi thuyền lúc
trước. Sau một khoảng thời gian không đụng tới, phi thuyền ấy đã chìm
trong một lớp bụi xám, hơi cũ kĩ. Minh Đa thả tên Dạ Huyết trên
vai xuống, tiến đến phi thuyền kia. Hắn không cần kiểm tra bất cứ thứ
gì, chỉ đơn thuần thả cho Lôi Huyết được hòa vào trong cỗ máy đã ngừng
hoạt động ấy. Thông qua những kiểm tra từ chính huyết mạch mình, tiếp cận với những vị trí gặp lỗi khi truyền thông tin, hắn thậm chí có thể nắm được những vấn đề hiện tại của phi thuyền này và nó còn chạy
hay không. Một phi thuyền quân sự, không phải là thứ có thể chết
máy chỉ trong một hai ngày, nó được củng cố bằng nhiều kĩ thuật, tạo ra
độ bền và độ trâu chó nhất định. Sau một hồi dò xét, Minh Đa nở
một nụ cười, nhìn là đã biết có tin tốt. Hắn quay lại phía của đồng đội, cười vui vẻ rồi bắt đầu lên tiếng:
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!