Mấy dự án do anh phụ trách thường xuyên gặp trục trặc, những sai sót nhỏ của thực tập sinh bây giờ không còn là vấn đề nữa, ngược lại cô bé còn có thể giúp đỡ anh một chút, thế nhưng ở bộ phận cùng hợp tác làm việc lại có đồng nghiệp bị viêm dạ dày phải nằm viện, thành ra dự án bị hoãn lại tận ba ngày.
Vị sếp mới nhậm chức vừa mắng vài câu nặng lời trong buổi họp trực tuyến qua Zoom khiến cho mọi người mấy hôm nay đều cảm thấy rất áp lực.
Phó Chấp Viễn nhận ra bản thân đã sắp quên mất cảm giác được tan làm trước chín giờ tối là như thế nào.
Sau cái ngày Cố Trù rời khỏi nhà anh thì buổi hẹn đi ăn ramen cũng cứ thế mà hủy bỏ. Cố Trù không liên lạc với anh nữa, trong lòng Phó Chấp Viễn không thoải mái nổi nhưng anh cũng hiểu rằng dù có nói thêm gì đi nữa thì cũng thành vô nghĩa.
Thế nhưng người tìm tới cửa lại là Lâm Khiếu Chi.
Gã muốn kết hôn.
Trong lúc Phó Chấp Viễn tăng ca liên tục đã ba bốn ngày, anh nhận được một email gửi vào hòm thư cá nhân – Lâm Khiếu Chi bị anh chặn điện thoại, chỉ có thể dùng cách cổ lỗ sĩ này để liên lạc với anh.
Mail này của anh thường ngày chỉ nhận được quảng cáo hoặc một vài tin nhắn rác, bây giờ nhìn thư của Lâm Khiếu Chi gửi đến lẫn lộn trong đó thật sự là quá đột ngột.
Khoảnh khắc Phó Chấp Viễn nhìn thấy thông báo nhảy lên thì sững người chốc lát, sau đó mới buông chuột máy tính rồi với lấy di động mở ra xem.
Trong email là một đoạn văn rất dài, hay nói đúng hơn là một lời bày tỏ tình yêu sướt mướt đến mức khiến người ta phải rơi nước mắt. Lâm Khiếu Chi đúng là có tài ăn nói thiên bẩm, cách đặt câu và chọn lựa từ ngữ của gã không biết đã làm cho bao nhiêu người rung động.
Cho dù ở cuối email gã nói 'Tuần sau anh sẽ đính hôn' thì cũng hoàn toàn chẳng ảnh hưởng tới màn bộc lộ "tình yêu" phía trên của gã.
Phó Chấp Viễn khó mà lờ đi những cảm xúc tiêu cực trong lòng, dù gì thì anh cũng đã từng yêu Lâm Khiếu Chi, ở bên gã gần hai năm, cho dù bây giờ đi tới bước đường này thì không phải cứ nói quên là có thể quên sạch những ngọt ngào trong quá khứ.
Anh nhớ lại lần đầu tiên mình gặp Lâm Khiếu Chi là trong một bữa tiệc của bạn bè, khi ấy có bảy tám người gì đó, Lâm Khiếu Chi nhìn rất đặc biệt, khác hẳn so với những người còn lại. Gã ăn mặc lịch lãm, giọng điệu rất hào phóng, mỗi khi nghe Phó Chấp Viễn nói chuyện thì sẽ luôn chăm chú nhìn thẳng vào mắt anh.
... Tựa như trên đời này không có chuyện gì quan trọng bằng việc Phó Chấp Viễn đang kể về một cửa hàng bánh mì rất ngon mà anh đã từng ăn ở Rome.
Khi ấy Phó Chấp Viễn vì thế mà rung động, vậy nên anh cầm lấy bàn tay đang vươn ra của Lâm Khiếu Chi.
Để rồi hai năm sau, chính đôi tay này đã buông anh ra.
Phó Chấp Viễn day day huyệt thái dương rồi bỏ kính ra, trên màn hình điện thoại sáng choang vẫn đang mở email của Lâm Khiếu Chi.
Đêm tối bao trùm ngoài cửa sổ giống như trùm lên cả trái tim của Phó Chấp Viễn lúc này, vừa u ám vừa ảm đạm.
Tay anh gõ vài nhịp trên bàn, không tự chủ mà nhớ đến Cố Trù.
Không rõ có phải vì khô mắt hay không mà Phó Chấp Viễn cố gắng chớp mạnh vài lần, bên trong đôi mắt đẹp đẽ dần dâng lên hơi ẩm ướt át.
Vì không để cho bản thân chìm trong những cảm xúc này nên Phó Chấp Viễn ngẩng đầu, hít sâu một hơi rồi mở wechat, anh muốn tâm sự với ai đó, về bất cứ điều gì cũng được.
Ít nhất thì có thể xóa đi sự nghẹn ứ khó chịu trong lồng ngực anh.
Thế nhưng Phó Chấp Viễn không phải là người có vòng quan hệ rộng, mấy người bạn của anh đều có cuộc sống riêng của mình, ngày thường đều không hay online wechat. Dù anh là gay nhưng cũng không có người bạn nữ "khuê mật" nào để tâm sự cả, thậm chí anh cũng không biết những người gay khác hay làm thế nào để xoa dịu nỗi đau của tình yêu.
Vòng xã giao của Phó Chấp Viễn quá đơn điệu.
Lúc nào anh cũng vùi đầu vào các chồng báo cáo và nghiên cứu dữ liệu, nếu không phải vì có gương mặt quá xuất sắc thì có khi cũng chẳng có ai muốn theo đuổi anh.
Anh ấn ra trang chủ.
Mọi người đều đăng bài về ăn uống, vui chơi, gia đình, bạn bè rồi không ngại phàn nàn về công việc, trông đều rất náo nhiệt hạnh phúc.
Lướt xuống chút nữa, anh chợt nhìn thấy bài đăng kèm vài tấm ảnh chụp của đàn anh mà anh đã nói chuyện cùng trong bữa tiệc tụ họp lần trước.
Trong ảnh hình như mọi người cũng đang liên hoan, có chụp bàn ăn và mấy người nâng chén chúc mừng, trong đó có một tấm là đàn anh ngồi chụp cùng một chàng trai trẻ, có vẻ hai người đã uống qua mấy lượt rượu.
Nói thật thì mấy tấm hình này chụp rất kém, cứ như đều tiện tay mà chụp.
Thế nhưng Phó Chấp Viễn vẫn dừng lại ở tấm ảnh chụp chung này.
Caption của đàn anh là: Đàn em còn trẻ mà đã có năng lực chuyên môn rất vững vàng, rất vui khi được trò chuyện với em. Anh chàng đẹp trai này vẫn còn độc thân nhé mọi người!
Cố Trù ngồi cạnh đàn anh đã kết hôn sinh con, còn hơn mập vì đã có tuổi trông nổi bật hơn hẳn, nhìn y rất vui vẻ, gương mặt hồng hồng vì mới uống rượu, khóe mắt cũng hơi đỏ lên. Y mặc một chiếc sơ mi đơn giản, tóc chải vuốt lên lộ ra vầng trán no đủ.
Bất kể lúc nào Cố Trù cũng đem đến cho Phó Chấp Viễn một cảm giác vô cùng thư thái và thoải mái.
Dường như y sẽ không bao giờ bị công việc ràng buộc hay bị bối rối bởi một chuyện gì đó, cho dù là mối quan hệ với anh cũng được y gạt bỏ sạch sẽ nhanh chóng.
Phó Chấp Viễn cũng muốn bản thân mình như vậy nhưng lại chẳng thể làm được, Cố Trù thì có, hơn nữa có vẻ như còn không tốn chút sức lực nào.
Nhìn thêm một lát, Phó Chấp Viễn nhấn like bài đăng này rồi tắt wechat đi, tiếp tục công việc trên máy tính.
Đến lúc anh làm việc xong thì đã hơn mười giờ, hôm nay là hạn chót để anh nộp lại bản báo cáo, nếu không thì vị sếp nóng nảy kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh.
Vào thang máy, Phó Chấp Viễn mở wechat ra để dặn dò vài việc với thực tập sinh, vừa nhắn xong thì anh thấy một điểm đỏ thông báo hiện lên ở mục vòng bạn bè: Cố Trù vừa like bài đăng kia của đàn anh.
Giữa Phó Chấp Viễn và đàn anh cũng chỉ có một người bạn chung trong danh sách là Cố Trù, vậy nên khi nhìn vào phía dưới bài đăng, Phó Chấp Viễn chỉ nhìn thấy ảnh đại diện của anh và Cố Trù xếp bên cạnh nhau.
Phó Chấp Viễn ma xui quỷ khiến mà ấn vào khung trò chuyện của Cố Trù, lần nhắn tin cuối cùng đã là một tuần trước, là ngày y mua cơm mang đến cho anh. Mà trong trang cá nhân của Cố Trù vẫn trước sau như một, không có bài đăng mới, bài cuối cùng là ảnh chụp cửa kính hôm bọn họ đi ăn tiệc gặp mặt.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!